(…tặng các bạn tôi … mong ngày gặp lại …)
Quê ta có hòn núi Bạc
Nội ta bảo núi bạc đầu
Vì chưng chập chùng dâu bể
Cũng làm đất đá thương đau
Khi xưa có lần trốn học
Trèo non kiếm vết Cao Biền
Ngẩn ngơ đỉnh đầu đá trắng
Ngồi nghe sóng vỗ triền miên
Biển tự bao đời sóng vỗ
Dương Quan liễu gọi vô hồi
Cát trắng nhân tình thế thái
Bạc còn hơn dấu vôi bôi
Ta đi lá rừng im tiếng
Ta đi sông núi lặng nhìn
Ôm mộng hải hồ rong ruổi
Chân trời bóng nhạn còn in
Hôm nay ta ngồi nhớ núi
Giang tay chạm những lở - bồi
Ngước mặt nhìn mây tan - hợp
Cúi đầu nghe nỗi ly bôi
Năm tháng cứ là năm tháng
Phong sương bạc nữa mái đầu
Núi Bạc bây giờ núi Bạc
Tang tình … sao có sao đâu!
thangCu
(ngày tứ tháng tư năm hai ngàn mười một)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét