Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 17 tháng 9, 2013

THƠ TÌNH CHƯA ĐỦ NGHĨA

THƠ TÌNH CHƯA ĐỦ NGHĨA

Anh có buồn em, buồn mấy bữa
Mà sầu nhân thế chẳng sao vơi
Thì thôi sợi tóc cần chi nhuộm
Sợi tóc là duyên đã ngã màu

Chợt đến, chợt đi, chợt quên, chợt nhớ
Một đời người chợt tỉnh mấy cơn mê?
Chân bước theo, hồn phách bảo quay về
Mầm gian dối có trong từng sự thật

Anh đã qua mấy đời tình chật vật
Nên sẵn lòng hào phóng với giai nhân
Gieo được câu thơ là thấy yên lòng
Nhưng khổ nỗi thơ tình chưa đủ nghĩa
-Hung8386


THƠ TÌNH LỞ DỠ …

Không gian dối, anh nói từng sự thật
Theo trí anh là vậy, nhớ nguyên xi
Anh được dạy cỏ cây là thực vật
Còn con người là có mắt có mi

Đâu gian dối, anh nói từng sự thật
Như vở kia, sách đó nói … Bởi vì …
Anh được dạy gần trăm năm, có lẽ
Chân lý là … như vậy, có sai chi!

Anh đong đưa mấy cuộc tình chật vật
Mà tình anh vẫn vậy … cứ phân vân
Giờ mới hiểu thơ tình chưa đủ nghĩa
Tội tình anh … Đâu giả với đâu chân??!

-thangCu

Thứ Tư, 11 tháng 9, 2013

MƯA CŨ



Lá bay trên hè phố cũ
Giàn hoa vàng úa ngõ xưa
Tóc ngắn áo dài khiêu vũ
Hồn nhiên bay trốn cơn mưa

Mây ướt một chiều bối rối
Em ngang góc phố vô tình
Mưa đuổi bàn chân gõ vội
Dọc hè phố vãi thủy tinh

Sài gòn chợt mưa chợt nắng
Người mơ chợt thực chợt hư
Em xưa chợt còn chợt mất
Chợt đi chợt đến bây chừ

Lá bay trên hè phố cũ
Giàn hoa vàng úa ngõ xưa
Ta bỏ tháng ngày phong vũ
Quay về chờ đợi cơn mưa

Ngày 27/08/2013
-thangCu