Tìm kiếm Blog này

Thứ Năm, 13 tháng 11, 2014

Từ một địa chỉ có được hơn 20 năm, tôi tìm Thầy.


Tôi đã có may mắn được Thầy chủ nhiệm ngay khi bước vào ngưỡng cửa của bậc PTTH, từ buổi đầu lơ ngơ đó lớp chúng tôi đã được Thầy yêu thương dạy dỗ không chỉ học chữ mà còn học làm người. Không riêng gì với lớp chúng tôi mà đối với tất cả học sinh trong Nhà trường tôi đều thấy Thầy tận tâm cả và chúng tôi gọi Thầy bằng hai từ trìu mến - Bố Lĩnh. 
Ngày ấy tình hình kinh tế khó khăn chung, Thầy và các Thầy cô giáo khác ngoài dạy học còn tăng gia làm ruộng, nuôi heo. Lớp chúng tôi cũng được canh tác cùng Thầy một mảnh ruộng nhỏ mà bây giờ là sân đá bóng của Nhà trường, làm việc vất vả, đôi khi thu hoạch không đạt nhưng Thầy luôn tươi cười động viên chúng tôi, tôi nghĩ rằng mình đã học được ở Thầy tính lạc quan trong mọi hoàn cảnh.
Điều bất ngờ lớn đối với chúng tôi là Thầy chuyển công tác về quê để đoàn tụ với gia đình vào năm 1985, hôm liên hoan tiễn Thầy chúng tôi đã khóc như mưa vì nghĩ rằng biết bao giờ gặp lại được Thầy, xa xôi quá. 
Về quê được một thời gian thầy có gởi cho tôi một lá thư kể rằng Thầy đang thất nghiệp vì người ta bố trí cho Thầy công tác ở một nơi rất xa gia đình mà Thầy không thể đi dạy được, Thầy nói Thầy sẽ tìm việc làm. Nhận thư Thầy tôi thấy thương Thầy quá, tôi có viết thư trả lời Thầy nhưng không có hồi âm, sau một thời gian thì tôi không viết nữa, nhưng trong lòng luôn lo lắng không biết Thầy sẽ như thế nào.
Tôi đi học chuyên nghiệp rồi ra trường, đi làm, lập gia đình rồi lo cho con cái, mới đó mà ngày tôi xa Bố Lĩnh đã hơn 20 năm. Khi chúng tôi lên kế hoạch Hội khoá 20 năm ngày ra trường, tôi đem nỗi băn khoăn muốn tìm Thầy tâm sự với chồng mình, trong đầu tôi chỉ có một địa chỉ hơn 20 năm tôi nhận thư thầy “ Đồng minh, Quỳnh lập, Quỳnh lưu, Nghệ tĩnh” thì biết tìm ở đâu đây, biết Thầy còn hay mất, chồng tôi động viên rằng cứ gởi thư theo địa chỉ cũ và ngoài bìa nên ghi thêm mong rằng ai nhận thư này nếu có thông tin gì về Thầy thì liên lạc theo số điện thoại tôi đã ghi lại. Tôi như một cái máy ghi đúng địa chỉ trong đầu trong khi hiện nay đã tách tỉnh rồi không còn Nghệ tĩnh nữa.
Thư đi khoảng 1tuần lễ tôi bất ngờ nhận được điện thoại lạ, nhìn mã vùng tôi vừa mừng vừa lo, mừng vì nghĩ là có thông tin về Thầy nhưng lo là không biết Thầy có còn không (thật đấy các bạn ạ, tôi cứ sợ điều không hay ấy xảy ra với Thầy), khi nghe Thầy xưng danh tôi đã bật khóc vì mừng và như các bạn đã biết , sau lần liên lạc ấy ngày Hội khoá 20 năm tốt nghiệp Khoá 83-86 chúng tôi Thầy đã về lại trường xưa sau 21 năm ẩn mình, các Thầy Cô cũ của Nhà trường đều hoàn toàn bất ngờ khi Thầy xuất hiện vì chính Nhà trường tìm Thầy nhưng vẫn không liên lạc được.
Xin chia xẻ thêm điều này để thấy rằng Thầy của chúng ta vẫn mãi là người Thầy đáng kính. Đó là sau khi tôi và Thầy thống nhất ngày giờ vào Quảng Ngãi và địa chỉ đón rồi thì Thầy và cô con gái Thầy sinh được sau khi về quê lên đường vào Quảng ngãi, tôi biết giờ đi nhưng Thầy không cho biết đi bằng phương tiện gì nên tôi không thể nào đón được Thầy, Thầy cũng không mang theo di động nên khi gọi về quê thì vợ Thầy cho hay Thầy đã vào đến Quảng Ngãi rồi nhưng tôi không thể biết Thầy ở đâu, chiều đó trong khi chuẩn bị cho buổi lễ ngày mai các bạn đã bắt đền tôi vì làm mất Thầy.
Hiện nay, Bố con tôi vẫn liên lạc với nhau thường xuyên, Thầy đã nghỉ hưu vào cuối năm 2010, tôi hy vọng rằng ngày kỷ niệm 25 năm của Khoá 83-86 sắp tới đây Thầy lại về với mái trường Mộ đức 2 thân yêu này, về với chúng tôi.
Nếu bạn muốn liên lạc với Thầy xin gọi theo số: 038 3 665324 hoặc 0976704769

Ai đã là học sinh của MĐ2 những năm mới thành lập trường từ 1982 – 1985, kể cả học sinh của Nam đàn cũ những năm 1979 – 1982 thì không thể quên được Người Thầy kính yêu -Thầy Trần Xuân Lĩnh, Thầy quê Nghệ tĩnh nhưng vì điều kiện công tác nên vợ con Thầy ở quê, Thầy sống ở Mộ đức với một cậu con trai nhỏ. Giờ Văn của Thầy chúng tôi nghe không biết chán.







Vào khoảng sau 6 giờ chiều, bất ngờ Thầy điện cho tôi và nói tên Khách sạn Thầy ở. Khi tôi và bạn Sa đến, Thầy nói rằng Thầy không muốn chúng tôi bỏ việc cơ quan mà lo đón Thầy, Thầy muốn chúng tôi lo cho chồng con chu đáo rồi hãy đến tìm Thầy. Tôi nghĩ rằng chỉ có tấm lòng cao cả như Cha và con Thầy mới làm được như thế.