Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 25 tháng 10, 2011

Về lại trường xưa

Lâu lắm tôi về thăm chốn cũ
Trường xưa vương vấn nét nguyên khôi
Đồi Vom một thủa thời thơ dại
Đây lối mòn xưa mãi bồi hồi





Những phòng học ngày xưa vẫn còn nguyên khôi
Trường mới bao nhiêu điều mới mẻ
Gốc phượng ngày xưa đã già rồi
Cây bàng trước lớp giờ đã cỗi
Cành cũ sần sùi tôi nhớ tôi!?

Một thủa mười lăm chưa biết yêu
Giờ sao lay động biết bao điều
Thằng bạn gìa chưa còn hờn mát
Nhớ cô bạn học thủa hồng hoang
Khúc khích tiếng cười còn nhớ mãi
Lỡ làng mộng mị cứ ngân vang
Theo tôi một khoảng thời thơ dại
Ô hay nào lẽ đã yêu nàng?!


Cổng trường đầu tiên của Mộ Đức 2 - trước năm 1992


Áo tím sân trường màu mực xinh
Ngày xưa nào giống nét thư tình
Mười tám có lần tôi gửi trộm
Miệng cười mà nàng cứ lặng thinh?!

Ồ không! Cứ trách cứ thằng tôi
Vội vã chiều xưa dưới chân đồi
Bé quá mà sao anh cứ vội
Lỡ làng mộng mị … lỡ làng thôi!

Biền biệt tháng ngày thủa hồng hoang
Chim đàn xa tổ bay ngút ngàn
Nổi trôi bao nỗi dòng đời hởi?
Nhớ lắm ngày xưa bao trái ngang.

Thứ Tư, 12 tháng 10, 2011

Những giòng thơ xa vắng ....(3)

MONG

Xưa chung mái lá đỡ mưa mòng
Bây giờ rộng biển với dài sông
Mong mai hóng gió trời quê Mẹ
Chia điệu tình tang ấm cõi lòng.


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)


NHẶT

Nhặt mảnh hồng hoang, mảnh giữa trời
Mảnh sông hồ cũ, mảnh trùng khơi
Trăm năm dồn điệu cười vương lệ
Cũng chút tinh khôi vướng cỏ đời.


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)


CẢM

Cuối trời có giọt Hồng Hoa Lệ
Thêm nỗi đường xa ướt lối về
Cỏ hoa vương vấn bờ nhân ảnh
Sỏi đá làm sao cảm tạ hê …


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)




Trời kêu lơ được cứ lơ thôi
Tớ chẳng dạ đâu, cứ ỉ ôi
Biết đâu con Tạo quên thằng Nẫu
Mình lại tèng teng được mấy hồi!


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)


NỢ

Mấy giọt sơn khê tự buổi rồi
Dăm ba hờn tủi chuyện ly bôi
Vàng mơ lạc những ngày hoang dại
Mai gởi về đâu cuộc lở bồi …


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)


MƯỢN

Có vành mũ lác mượn không hê
Che đỡ mưa sa buổi trở về
Trời cao có gọi mình lơ chớ
Nợ nần chưa trả bến sông quê.


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)


TẠ

Lệ gởi tinh cầu, chối mắt mi
Điên đao ai thấu nỗi sầu bi
Thân sơ chi cũng là huynh đệ
Mấy dòng vô tận niệm tình thi


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)



Đáp rằng mưa gió vân phù đó
Vẫn cứ về đi chốn hải hồ
Mấy vòng dâu bể sơn hà nhỉ
Bên bờ miên viễn nhặt hư vô …


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)


CHỜ

Ta ngồi cuối cõi tà dương nhớ
Thạch Bích mờ xa khuất lối mơ
Nữa thời hoang dại về trong gió
Khời lửa tàn đêm ấm nỗi chờ.


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)


BỤI

Hạt bụi nào bay lửng giữa trời
Tự ngàn cổ độ, bạt trùng khơi
Ngàn thu vẫn nhịp vô thường gõ
Vẫn vọng ngàn sau điệu nữa vời …


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)


NẮNG

Nắng vàng có ấm xứ mình không
Ngơ ngáo thằng tui đứng giữa dòng
Hôm nao lửa rạ chưa tàn đóm
Đợi mai cứng cựa lại cà nhông!


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)


VẪN …

Ta vẫn còn đây đón nắng ngày
Hoàng hôn vẫn hứng đọng trên tay
Nhân gian bỗng nhẹ niềm đi - đến
Gởi bạn hồng hoang chút gió mây


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)


SINH

Méo – tròn, cũng một kiếp nhân sinh
Đến để rồi đi, chẳng niệm tình
Ba vạn sáu ngàn … chưa đếm đủ
Thiên Tào Địa Phủ lại … lưu linh!


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)


DU

Mất – Còn, chẳng nệ chuyện lu bu
Tạ tình bè bạn thúc thangCu
Tháng năm cười cợt cùng con Tạo
Cà cưa cú cứa … cứ vân du.


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)


GẦN

Muôn dặm trùng dương cũng thấy gần
Giữa trời quen lạ nỗi tương thân
Đá mềm chân cứng con đi nhé
Chú vẫn à ơi mấy lối trần …


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)


ĐÁP

Đoàn Viên nào tự xứ Mộ Hoa?
Quỉ Sứ nào gan góc vậy cà?
Công Tử phải hồi cơn trái gió
Cũng còn ngáp ngáp cõi thơ xa …


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)


HẸN

Cù lao chưa ghé, nợ chiêm bao
Nghìn trùng sóng vỗ động hư hao
Hẹn người đâu mạn Đông Tây đó (I)
Mặc kệ trùng dương mấy sóng trào.


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)


Ghi chú:
(I): nhắc lại chuyện “bờ Tây sông Vệ” đó …. 


               

Chủ Nhật, 9 tháng 10, 2011

NGÀY XUÂN – NGÀY ĐOÀN VIÊN

Những cô bạn cũ

Mấy anh Rễ quí
Xuân đã về, Xuân đã về, kìa bao ánh xuân về tràn lan mênh mông…
Không khí Xuân đã rất rộn ràng, vậy là một mùa xuân nữa lại đến rồi đó các bạn 83-86 của tôi ơi. Đã bao mùa xuân qua rồi, liệu mình có già đi không nhỉ, tự hỏi rồi lại tự trả lời - không đâu, chúng ta còn rất trẻ. Có bạn nào cùng ý nghĩ với 

mình không? Có thể tuổi đời chúng ta đã trưởng thành, thậm chí có bạn đã lên ông, lên bà rồi đấy nhưng cái tuổi học trò có lẽ chẳng bao giờ già cả, nó vẫn còn vẹn nguyên như mới hôm qua đây thôi. Ngày Xuân - Ngày đoàn viên, ước gì chúng mình lại được gặp nhau để hàn huyên tâm sự như những ngày còn cắp sách đến trường, mong ước ấy khó thành hiện thực phải không? 

Thôi thì ngày Xuân đang đến, mượn bài viết này mình gởi đến đại gia đình các bạn lời chúc mừng năm mới Vạn sự như ý và đến hẹn lại lên chúng mình sẽ gặp nhau khi Xuân qua Hạ tới như giao ước của lần gặp nhau sau 20 năm. Hạ này chúng ta kỷ niệm 25 năm ngày rời xa ngôi trường Mộ đức 2 với bao kỷ niệm thân yêu, mình mong rằng các bạn dù ở bất cứ nơi nào, bất cứ hoàn cảnh nào nếu có thể được hãy về đây để biến ước mơ thành hiện thực. Bạn ơi!



Có cả cuộc đời rồi bỗng nhớ
Những đoạn đường xa lắc tuổi thơ đi
Bàn chân nhỏ băng qua đồng qua ruộng
Tiếng trống trường giục giã những mùa thi
Vừa mới đấy đã bao năm cách biệt
Bạn bè ơi giờ ở những nơi đâu
Nghe tiếng trống sao chẳng về tụ lại
Dưới sân trường ríu rít nắm tay nhau
Sao không thể cùng về đây bè bạn
Bao năm rồi trọ học thổi cơm chung

Hãy ngồi lại thêm một lần so đũa
Nhành Đào nhà Tường Vi - Xuân 2011
Nghe tiếng cười trai gái rộn quanh mâm
Sao không thể cùng về thăm trường cũ
Ôi cái trống da trâu hay bọc đã bao lần
Giờ mới biết từng hồi trống ấ
y

Làm tóc thầy từng sợi bạc thêm nhanh.

Hãy gác lại những bộn bề lo toan của cuộc sống, hãy nhớ và quay về trường cũ để ôn lại kỷ niệm xưa. Ngày Xuân - Ngày đoàn viên của mọi người, của mọi gia đình với rộn vang tiếng cười. Còn chúng ta, chúng ta cũng sẽ có một ngày đoàn viên như thế trong mùa hè 2011 này bạn nhé.
Nguyễn Tường Vi (83-86)

Ai về xứ quảng

Dãy phòng học ngày xưa




Ai về xứ Quảng không hê
Để tui cất gánh bộn bề tui theo

Sa Huỳnh bao thủa sóng reo
Gò Ma Vương vẫn giấu nhiều cổ xưa
Trà Bồng có núi Răng Cưa
Thấy ba đỉnh nhọn mà chưa bao giờ …
Người về có ghé Ba Tơ
Ngang Minh Long tắm Thác Trắng … chớ hững hờ bỏ qua

Ngả về Đồng Ké, Ba Gia
Xuôi dòng con nước thiết tha Trà Bồng
Trà Câu, Trà Khúc, đôi sông
Giữa chừng sông Vệ cũng xuôi dòng hò lơ


Bến Tam Thương

Trà giang  dậy sóng bao giờ
Đôi bờ trong đục vẫn lờ lững trôi
Đầu rồng bị trảm từ lâu (**)
Đớn đau tả ngạn vẫn ngầu huyết long
Tích xưa Nội kể nằm lòng
Long Đầu Hí Thủy … lắm dòng thơ rơi

Niêm Hà Thiên Ấn giữa trời
Rơi bao tục lụy à ơi hồi giờ
Người về mấy kẻ ngẩn ngơ
Hỏi thăm giếng Phật bây giờ ra sao
Trải bao vùi dập ba đào
Đáy thăm thẳm vẫn dạt dào nguồn trong

Tà Dương Thạch Bích xao lòng
Núi nghiêng bóng đổ đèo bồng tà huy

Gió mưa tự chốn biên thùy
Cô Thôn Cổ Lũy thịnh suy vẫn buồn

Tam Thương ghe đợi mưa nguồn
Đường chàng ngả thiếp sầu tuôn ngắn dài

Vân Phong Túc Vũ vãng lai (***)
Ảo huyền thạch nhũ động đài đá xưa

Hà Nhai Vãn Độ qua chưa (****)
Mấy ai hoài cổ mà đưa người về

Sa Bàn An Hải ai mê
Cũng xin cám cảnh mà về Bình Sơn

Trở về Thiên Bút Phê Vân
Trường xưa Nghĩa Thục, ngại ngần ai không
Còn ai nghĩa sĩ nặng lòng
Gom cơm góp áo đèo bòng một khi
Bây giờ kẻ ở người đi
Còn ai đợi cánh Thiên Di đậu về

La Hà đá giữ câu thề
Ai bày Thạch Trận bên lề biển dâu

Nắng sương dù bạc mái đầu
Ai về Sơn Tịnh thăm Châu Sa thành
Dấu xưa còn đó mong manh
Đá sầu vạn cổ lụy thành quách xưa
….
Ầu ơ … tiếng võng ru trưa
Bao nhiêu lục bát cho vừa nhớ nhung …


thangCu
(ngày tám tháng năm năm hai ngàn mười một)


Ghi chú:
: Quảng Ngãi có 4 con sông lớn, sông Trà Bồng, sông Trà Câu, sông Trà Khúc, và sông Vệ (bốn con sông nhỏ khác là Trà Ích, Phước Giang, La Vân, và sông Cái; sông Thao chỉ là một con sông đào từ thờ Pháp thuộc). Thế nhưng giòng Trà Khúc được nhiều ưu ái nhất. Hễ gọi sông Trà là người ta chỉ ám chỉ giòng Trà Khúc thôi.
(**): Tích xưa kể rằng Cao Biền bên Tàu qua xứ Việt ngang miền đất Quảng thấy thế đất con rồng vươn mình từ phía Sơn Tịnh xuống tả ngạn sông Trà. Ổng đã chặt đầu rồng chổ Long Đầu Hí Thủy. Từ đó vết thương chảy máu làm thành giòng đục bên mạn tả sông Trà.

(***): Trà Bồng có một hòn núi tên là Vân Phong, cao vòi vọi, cây cỏ xanh tươi. Ở đây có một số hang động với nhiều thạch nhũ kỳ ảo.

(****): Bến Hà Nhai (Tịnh hà, Sơn Tịnh) xưa là một bến đò ngang ở Tả ngạn sông Trà Khúc. Hiện nay dòng sông đổi hướng, khúc sông xưa đã khô cạn, bến đò xưa bị lồi lấp, chỉ còn trong trí tưởng và hoài niệm.




thangCu nói...
Lỡ mà lòng có vấn vương/    Nghĩ sao viết vậy nên trường thiên ca /   Cầm bằng lòng chứa đinh ba/   Dẫu mài ngôn ngữ vẫn là "đá câu".
huuphupq nói...
Ừ lạc lỏng bởi nghìn trùng cách trở/   Những vần thơ xa vắng tự thủa nào/   Chiều xứ nẫu nghe buồn như muôn thủa!/    Bóng hình xưa sao gặp lại Cu ơi!

Thứ Sáu, 7 tháng 10, 2011

TƯỜNG VI HÀM TIẾU





Hai mươi năm có lẻ
Ngày ta chưa biết gì
Em miệng cười chúm chím
Tặng tôi đóa tường vi

Hoa đang thì hàm tiếu

Hồng một sắc hồn nhiên
Thời gian như ngừng lại
Lạc vào cõi thần tiên


Thế rồi ta xa nhau
Màu hoa còn tươi mới
Chưa một lần chờ đợi
Chưa một lời yêu đương

Mỗi đứa một con đường

Mà nghe lòng vương vấn
Ta đã nói gì đâu
Sao lòng mình lận đận

 Tường vi
Ơi tường vi

Ta đã có gì đâu

Mà tường vi thắm mãi
Suốt hai mươi năm dài
Hàm tiếu những giấc mơ

Một tình yêu ban sơ

Đi qua thời thơ dại
Giờ tóc đã pha sương
Mới tình cờ gặp lại

Em miệng cười chúm chím

Vẹn nguyên nét hồn nhiên
Một tình yêu chưa mới
Sẽ không cũ bao giờ

Tường vi

Ơi tường vi…



Bùi Tấn Xương (12C5 K83-86)



GIẤC MƠ
Đêm qua em về
Trong giấc mơ lành tôi rợp bóng
Trăng nghiêng nghiêng
Sương giọt long tong
Em gom nắng thả hờ theo gió
Gió bay lên
Bóng tối lang thang
Và tiếng cười em xao động
Mỏng manh rơi
Chiếc lá buổi thu tàn
Tôi lần theo tiếng cười
Nhặt lá
Nhặt chút sắc vàng
Ngăn gió đừng bay
Xoè bàn tay
Hứng bóng trăng
Lạnh ngắt
Chỉ còn sương ướt đầm khuôn mặt
Chợt giật mình
Nghe tiếng dế vườn khuya.

LỜI SAY

Cạn một ly
Dành một ly cho người yêu cũ
Dù biết rằng người đã quá xa
Trong chếnh choáng men say
Em lại về để hồn ta hoá đá
Lặng lẽ một thời hoài niệm xanh xưa.
Cạn một ly
Dành một ly cho người yêu cũ
Sóng sánh trên hai tay trăng quá ngọc ngà
Ta vội ôm em ôm bóng Hằng Nga
Ta hát ngây ngô trong niềm hoan lạc
Hát như chưa bao giờ được hát
Quên khúc trầm tư quên nhân thế lọc lừa
Ta yêu người dù đời còn trắng những cơn mưa
Ta yêu người dù người điêu ngoa dối trá
Ta yêu người, người đã quá xa.
Cạn một ly
Dành một ly cho người yêu cũ
Trăng lặn rồi còn lại mình ta.

 Bùi tấn Xương


Quote Nguyên văn bởi huỳnh ngọc phúc Xem bài viết 
 Theo ý tui bài thơ trên hay quá bởi người thật mà việc cũng thật...và xin bổ sung thêm nỗi niềm mà tác giả bài thơ chưa tỏ bày hết hoặc không bao giờ đám nói...
(nếu có gì không phải xin bỏ qua cho nghen !)

Hai lăm mùa Hạ ghé

Ngày đó đâu biết gì.
Nên làm con thỏ đế.
Mãi ôm hoài gốc si.

Tình thuở thời xa vắng.

Lén nhìn đóa Tường Vi.
Con tim như muốn nghẹn.
Nàng có hay biết gì.

Có gì đâu mà hẹn.

Tình đơn phương mà thôi.
Như thuyền trên bến vắng.
Thả xuôi dòng nước trôi.

Hai lăm lần hạ ghé.

Ngày ta chưa biết gì.
Nhưng bây giờ đã biết.
Mà biết để làm chi.