Tìm kiếm Blog này

Thứ Sáu, 7 tháng 10, 2011

TƯỜNG VI HÀM TIẾU





Hai mươi năm có lẻ
Ngày ta chưa biết gì
Em miệng cười chúm chím
Tặng tôi đóa tường vi

Hoa đang thì hàm tiếu

Hồng một sắc hồn nhiên
Thời gian như ngừng lại
Lạc vào cõi thần tiên


Thế rồi ta xa nhau
Màu hoa còn tươi mới
Chưa một lần chờ đợi
Chưa một lời yêu đương

Mỗi đứa một con đường

Mà nghe lòng vương vấn
Ta đã nói gì đâu
Sao lòng mình lận đận

 Tường vi
Ơi tường vi

Ta đã có gì đâu

Mà tường vi thắm mãi
Suốt hai mươi năm dài
Hàm tiếu những giấc mơ

Một tình yêu ban sơ

Đi qua thời thơ dại
Giờ tóc đã pha sương
Mới tình cờ gặp lại

Em miệng cười chúm chím

Vẹn nguyên nét hồn nhiên
Một tình yêu chưa mới
Sẽ không cũ bao giờ

Tường vi

Ơi tường vi…



Bùi Tấn Xương (12C5 K83-86)



GIẤC MƠ
Đêm qua em về
Trong giấc mơ lành tôi rợp bóng
Trăng nghiêng nghiêng
Sương giọt long tong
Em gom nắng thả hờ theo gió
Gió bay lên
Bóng tối lang thang
Và tiếng cười em xao động
Mỏng manh rơi
Chiếc lá buổi thu tàn
Tôi lần theo tiếng cười
Nhặt lá
Nhặt chút sắc vàng
Ngăn gió đừng bay
Xoè bàn tay
Hứng bóng trăng
Lạnh ngắt
Chỉ còn sương ướt đầm khuôn mặt
Chợt giật mình
Nghe tiếng dế vườn khuya.

LỜI SAY

Cạn một ly
Dành một ly cho người yêu cũ
Dù biết rằng người đã quá xa
Trong chếnh choáng men say
Em lại về để hồn ta hoá đá
Lặng lẽ một thời hoài niệm xanh xưa.
Cạn một ly
Dành một ly cho người yêu cũ
Sóng sánh trên hai tay trăng quá ngọc ngà
Ta vội ôm em ôm bóng Hằng Nga
Ta hát ngây ngô trong niềm hoan lạc
Hát như chưa bao giờ được hát
Quên khúc trầm tư quên nhân thế lọc lừa
Ta yêu người dù đời còn trắng những cơn mưa
Ta yêu người dù người điêu ngoa dối trá
Ta yêu người, người đã quá xa.
Cạn một ly
Dành một ly cho người yêu cũ
Trăng lặn rồi còn lại mình ta.

 Bùi tấn Xương


Quote Nguyên văn bởi huỳnh ngọc phúc Xem bài viết 
 Theo ý tui bài thơ trên hay quá bởi người thật mà việc cũng thật...và xin bổ sung thêm nỗi niềm mà tác giả bài thơ chưa tỏ bày hết hoặc không bao giờ đám nói...
(nếu có gì không phải xin bỏ qua cho nghen !)

Hai lăm mùa Hạ ghé

Ngày đó đâu biết gì.
Nên làm con thỏ đế.
Mãi ôm hoài gốc si.

Tình thuở thời xa vắng.

Lén nhìn đóa Tường Vi.
Con tim như muốn nghẹn.
Nàng có hay biết gì.

Có gì đâu mà hẹn.

Tình đơn phương mà thôi.
Như thuyền trên bến vắng.
Thả xuôi dòng nước trôi.

Hai lăm lần hạ ghé.

Ngày ta chưa biết gì.
Nhưng bây giờ đã biết.
Mà biết để làm chi.

Không có nhận xét nào: