Tìm kiếm Blog này

Thứ Tư, 12 tháng 10, 2011

Những giòng thơ xa vắng ....(3)

MONG

Xưa chung mái lá đỡ mưa mòng
Bây giờ rộng biển với dài sông
Mong mai hóng gió trời quê Mẹ
Chia điệu tình tang ấm cõi lòng.


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)


NHẶT

Nhặt mảnh hồng hoang, mảnh giữa trời
Mảnh sông hồ cũ, mảnh trùng khơi
Trăm năm dồn điệu cười vương lệ
Cũng chút tinh khôi vướng cỏ đời.


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)


CẢM

Cuối trời có giọt Hồng Hoa Lệ
Thêm nỗi đường xa ướt lối về
Cỏ hoa vương vấn bờ nhân ảnh
Sỏi đá làm sao cảm tạ hê …


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)




Trời kêu lơ được cứ lơ thôi
Tớ chẳng dạ đâu, cứ ỉ ôi
Biết đâu con Tạo quên thằng Nẫu
Mình lại tèng teng được mấy hồi!


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)


NỢ

Mấy giọt sơn khê tự buổi rồi
Dăm ba hờn tủi chuyện ly bôi
Vàng mơ lạc những ngày hoang dại
Mai gởi về đâu cuộc lở bồi …


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)


MƯỢN

Có vành mũ lác mượn không hê
Che đỡ mưa sa buổi trở về
Trời cao có gọi mình lơ chớ
Nợ nần chưa trả bến sông quê.


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)


TẠ

Lệ gởi tinh cầu, chối mắt mi
Điên đao ai thấu nỗi sầu bi
Thân sơ chi cũng là huynh đệ
Mấy dòng vô tận niệm tình thi


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)



Đáp rằng mưa gió vân phù đó
Vẫn cứ về đi chốn hải hồ
Mấy vòng dâu bể sơn hà nhỉ
Bên bờ miên viễn nhặt hư vô …


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)


CHỜ

Ta ngồi cuối cõi tà dương nhớ
Thạch Bích mờ xa khuất lối mơ
Nữa thời hoang dại về trong gió
Khời lửa tàn đêm ấm nỗi chờ.


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)


BỤI

Hạt bụi nào bay lửng giữa trời
Tự ngàn cổ độ, bạt trùng khơi
Ngàn thu vẫn nhịp vô thường gõ
Vẫn vọng ngàn sau điệu nữa vời …


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)


NẮNG

Nắng vàng có ấm xứ mình không
Ngơ ngáo thằng tui đứng giữa dòng
Hôm nao lửa rạ chưa tàn đóm
Đợi mai cứng cựa lại cà nhông!


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)


VẪN …

Ta vẫn còn đây đón nắng ngày
Hoàng hôn vẫn hứng đọng trên tay
Nhân gian bỗng nhẹ niềm đi - đến
Gởi bạn hồng hoang chút gió mây


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)


SINH

Méo – tròn, cũng một kiếp nhân sinh
Đến để rồi đi, chẳng niệm tình
Ba vạn sáu ngàn … chưa đếm đủ
Thiên Tào Địa Phủ lại … lưu linh!


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)


DU

Mất – Còn, chẳng nệ chuyện lu bu
Tạ tình bè bạn thúc thangCu
Tháng năm cười cợt cùng con Tạo
Cà cưa cú cứa … cứ vân du.


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)


GẦN

Muôn dặm trùng dương cũng thấy gần
Giữa trời quen lạ nỗi tương thân
Đá mềm chân cứng con đi nhé
Chú vẫn à ơi mấy lối trần …


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)


ĐÁP

Đoàn Viên nào tự xứ Mộ Hoa?
Quỉ Sứ nào gan góc vậy cà?
Công Tử phải hồi cơn trái gió
Cũng còn ngáp ngáp cõi thơ xa …


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)


HẸN

Cù lao chưa ghé, nợ chiêm bao
Nghìn trùng sóng vỗ động hư hao
Hẹn người đâu mạn Đông Tây đó (I)
Mặc kệ trùng dương mấy sóng trào.


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)


Ghi chú:
(I): nhắc lại chuyện “bờ Tây sông Vệ” đó …. 


               

Không có nhận xét nào: