Tìm kiếm Blog này

Chủ Nhật, 9 tháng 10, 2011

Ai về xứ quảng

Dãy phòng học ngày xưa




Ai về xứ Quảng không hê
Để tui cất gánh bộn bề tui theo

Sa Huỳnh bao thủa sóng reo
Gò Ma Vương vẫn giấu nhiều cổ xưa
Trà Bồng có núi Răng Cưa
Thấy ba đỉnh nhọn mà chưa bao giờ …
Người về có ghé Ba Tơ
Ngang Minh Long tắm Thác Trắng … chớ hững hờ bỏ qua

Ngả về Đồng Ké, Ba Gia
Xuôi dòng con nước thiết tha Trà Bồng
Trà Câu, Trà Khúc, đôi sông
Giữa chừng sông Vệ cũng xuôi dòng hò lơ


Bến Tam Thương

Trà giang  dậy sóng bao giờ
Đôi bờ trong đục vẫn lờ lững trôi
Đầu rồng bị trảm từ lâu (**)
Đớn đau tả ngạn vẫn ngầu huyết long
Tích xưa Nội kể nằm lòng
Long Đầu Hí Thủy … lắm dòng thơ rơi

Niêm Hà Thiên Ấn giữa trời
Rơi bao tục lụy à ơi hồi giờ
Người về mấy kẻ ngẩn ngơ
Hỏi thăm giếng Phật bây giờ ra sao
Trải bao vùi dập ba đào
Đáy thăm thẳm vẫn dạt dào nguồn trong

Tà Dương Thạch Bích xao lòng
Núi nghiêng bóng đổ đèo bồng tà huy

Gió mưa tự chốn biên thùy
Cô Thôn Cổ Lũy thịnh suy vẫn buồn

Tam Thương ghe đợi mưa nguồn
Đường chàng ngả thiếp sầu tuôn ngắn dài

Vân Phong Túc Vũ vãng lai (***)
Ảo huyền thạch nhũ động đài đá xưa

Hà Nhai Vãn Độ qua chưa (****)
Mấy ai hoài cổ mà đưa người về

Sa Bàn An Hải ai mê
Cũng xin cám cảnh mà về Bình Sơn

Trở về Thiên Bút Phê Vân
Trường xưa Nghĩa Thục, ngại ngần ai không
Còn ai nghĩa sĩ nặng lòng
Gom cơm góp áo đèo bòng một khi
Bây giờ kẻ ở người đi
Còn ai đợi cánh Thiên Di đậu về

La Hà đá giữ câu thề
Ai bày Thạch Trận bên lề biển dâu

Nắng sương dù bạc mái đầu
Ai về Sơn Tịnh thăm Châu Sa thành
Dấu xưa còn đó mong manh
Đá sầu vạn cổ lụy thành quách xưa
….
Ầu ơ … tiếng võng ru trưa
Bao nhiêu lục bát cho vừa nhớ nhung …


thangCu
(ngày tám tháng năm năm hai ngàn mười một)


Ghi chú:
: Quảng Ngãi có 4 con sông lớn, sông Trà Bồng, sông Trà Câu, sông Trà Khúc, và sông Vệ (bốn con sông nhỏ khác là Trà Ích, Phước Giang, La Vân, và sông Cái; sông Thao chỉ là một con sông đào từ thờ Pháp thuộc). Thế nhưng giòng Trà Khúc được nhiều ưu ái nhất. Hễ gọi sông Trà là người ta chỉ ám chỉ giòng Trà Khúc thôi.
(**): Tích xưa kể rằng Cao Biền bên Tàu qua xứ Việt ngang miền đất Quảng thấy thế đất con rồng vươn mình từ phía Sơn Tịnh xuống tả ngạn sông Trà. Ổng đã chặt đầu rồng chổ Long Đầu Hí Thủy. Từ đó vết thương chảy máu làm thành giòng đục bên mạn tả sông Trà.

(***): Trà Bồng có một hòn núi tên là Vân Phong, cao vòi vọi, cây cỏ xanh tươi. Ở đây có một số hang động với nhiều thạch nhũ kỳ ảo.

(****): Bến Hà Nhai (Tịnh hà, Sơn Tịnh) xưa là một bến đò ngang ở Tả ngạn sông Trà Khúc. Hiện nay dòng sông đổi hướng, khúc sông xưa đã khô cạn, bến đò xưa bị lồi lấp, chỉ còn trong trí tưởng và hoài niệm.




thangCu nói...
Lỡ mà lòng có vấn vương/    Nghĩ sao viết vậy nên trường thiên ca /   Cầm bằng lòng chứa đinh ba/   Dẫu mài ngôn ngữ vẫn là "đá câu".
huuphupq nói...
Ừ lạc lỏng bởi nghìn trùng cách trở/   Những vần thơ xa vắng tự thủa nào/   Chiều xứ nẫu nghe buồn như muôn thủa!/    Bóng hình xưa sao gặp lại Cu ơi!

Không có nhận xét nào: