Tìm kiếm Blog này

Thứ Hai, 14 tháng 11, 2011

Mấy dòng tình tự trần ai

Chao ngang Cội Chiều

Photo by thangCu
NGUỒN CỘI EM

Em về cởi áo ngu ngơ
Ôm lưng bình dị, hôn bờ bao dung
Dâng ân ái với muôn trùng
Tắm vô thỉ gội vô chung. Ơn trời!



-thangCu


TẶNG DĂM TÀ ÁO BÊN GIÒNG HỒNG GIANG

Trái tim vướng giữa đôi tà
Gió mây vỗ cánh theo là lụa em
Ngàn năm tình có êm đềm
Nổi trôi hệ lụy bên thềm phong ba?



-thangCu


SAO RỤNG

Này em giữa buổi ba đào
Rớt rơi ngà ngọc chốn đào nguyên mô?
Có hay sao rụng mơ hồ
Nguồn tinh tú động cơ đồ phải chăng?



-thangCu


BỜ KHUYA KHOẮT GỌI

Em về
giữa buổi không như

Để quên áo lụa
bây chừ chưa hay

Rồi đi
quên cả đọa đày

Bỏ tơ tóc
kệ mặt mày
thân sơ

Cớ sao
đòi lại mong chờ

Lộn đường Ô Thước
lạc bờ mưa ngâu

Sao sương
sa cõi giang đầu

Bờ khuya khoắt gọi
thôi sầu tàn canh



-thangCu


XUÔI TAY TA VỀ CHIỀU MƯA


Ta nghe chiều nay mưa rơi
Bay bay buồn vương sông hồ
Âm u tràn ra chơi vơi
Ai nghe sầu dâng mơ hồ

Ta mang tình thu trên tay
Dâng lên đài trang u hoài
Mênh mang tràn lên cung mây
Vàng rơi buồn vương muôn loài

Em mang mùa thu đi đâu
Mà buồn vương mang phương ngàn
Cho mênh mang buồn ngàn dâu
Tình xưa ngày sau chưa tràn

Cho em mùa thu trăm năm
Tàn vương vô duyên bên lòng
Cho em ngàn thu xa xăm
Xuôi tay ta về bên sông



-thangCu


MƯA CHIỀU

Chiều nay mưa
Từng giọt rơi

Từng giọt rơi
Như rượu hờ

Như nỗi chờ
Hiu quạnh giọt

Buồn nhảy nhót
Bên hiên đời

Giọt không lời
Rơi bâng quơ

Lòng hững hờ
Theo mưa rơi

Từng giọt vơi
Từng giọt hờ

Thôi mắt ướt
Còn vu vơ



-thangCu


NHỮNG NHỊP TIM HOANG PHẾ

Sương mai còn đọng tinh khôi
Đợi nắng chùi long lanh lệ
Ta vừa vén màn đêm rơi
Tim còn gõ lời hoang phế

Em chờ tinh sương không em
Khói mây động hờ mộng - thực
Đôi bờ xa xôi xuyên đêm
Hoang dại lời mê thổn thức

Chim về trên cây kêu sương
Vọng động đôi bờ rưng rức
Bên ngoài sông hồ châu vương
Lòng nhỏ theo từng giọt mực

Nắng gọi ngàn năm thao thức
Bờ mây rục rịch trên ngàn
Dưới nắng hôn mê ngồi hát
Trăm năm đi hoang mơ hoang …



-thangCu
(ngày mười ba tháng mười một năm hai ngàn mười một)
 


MƯA SÔNG HỒ


Rơi ướt sông hồ
Tê tái
Rợn nhân gian
Ơi quê hương
Thon thả giọt ưu sầu

Hơn bốn ngàn năm
Khi chậm
Khi mau
Ròng rả rớt
Ướt dầm trang dã sử
Nắng trắng xương khô
Mưa dầm chưa loãng máu
Chớp đầu nguồn chưa chạm lạch khe sâu
Nơi leo lắt oan khiên dưới trăm tầng cổ mộ
Lơ lửng mặt nhân gian trầy trụa cuộc cơ cầu

Người chèo mấy khúc nông sâu
Tình tang cái cuộc bể dâu não nùng …


-thangCu
 

Thứ Sáu, 11 tháng 11, 2011

TRẢ NỢ TỪ HỒI ...



“Hai mươi năm em trả lại rồi
Trả nợ một đời xa vắng vòng tay “(I)
Cho mưa rơi bên sông lở bồi
Trả nợ từ hồi chưa sắt se bay

Hai mươi năm quay lại bờ mây
Không hay cuộc hẹn một nẻo sông hồ
Lưng chừng ly chếch choáng cơn say
Bước vội tìm nhau trên phố lô xô

Hăm lăm năm cũng biệt giang hồ
Vuốt cội rong rêu lưng trời tao ngộ
Năm tháng mỏi bờ cây ngọn cỏ
Cuộc hẹn đầu sông xa vắng câu hò

Ba mươi năm còn mươi ngón gõ
Tàn rã hư hao mưa nắng mong chờ
Ta hoang vu bên thềm lá đỏ
Tím ngắt chiều hoang ngả bóng vu vơ

Bao nhiêu năm nần nợ vô hồi
Nợ hết nợ còn buồn vui theo nhau
Dài nhân gian vô tận lở bồi
Thêm nợ lần này trả lại về sau …

-thangCu
(ngày mười một tháng mười một năm hai ngàn mười một)

Ghi chú: (I) ca từ trong bản nhạc “Xin trả nợ người …” của Trịnh Công Sơn




Thứ Tư, 9 tháng 11, 2011

MÀU NẮNG HAY LÀ …



“ Màu nắng hay là màu mắt em,
Chiều thu mưa bay cho tay mềm…”


Cho lá vàng rơi vào dĩ vãng
Tìm quên màu nắng sót bên thềm

Nai vàng ngơ ngẩn ngóng hoàng hôn

Lạc bước rừng thưa khẽ bước dồn
Cánh bướm la đà chiều hoang đến
Mang mang trong dạ bóng cô thôn

Ta mãi mê tìm màu nắng rũ

Vương trong mây gió cuối thu tàn
Chợt giận đã thành hoài niệm cũ
Ngước nhìn trời đã nhuốm đông sang

Đâu rồi màu nắng trong màu mắt

Và đâu mây ngủ suối tóc mơ
Nhặt nhạnh chút tàn thu rơi rớt
Ngủ quên trên vai áo hững hờ

Thu đến!

Thu đi!
Thu lại sang!
Vẫn hoài tìm nắng sót - Thu tàn
Tô lại nồng nàn cho màu mắt
Âm thầm dệt những giấc mơ hoang 

Nguyễn Đức Duy

MỘT THỜI ĐỂ NHỚ



Từ Trái sang: Trần Văn Tùng Dương, Phạm Văn Lợi, Lữ Thanh Khánh, Thái, Nguyễn Văn Huân (chụp ở sân trường SPKT, năm 1989, hôm sau ngày sinh nhật của Thuyết).




MỘT THỜI ĐỂ NHỚ
Thân tặng.

Mận hỏi Đào phải kể thôi!
-Nghêu ngao cho đã một đời sinh viên
Ngày đeo sách ,tối nằm rên
Cơm canh nửa chén, ánh đèn mù u
Nước hồ giành tắm như tù
Một ly trà đá gật gù mươi em.
Nhớ nhà, ngồi xuống đứng lên
Năm lần bảy lượt “hết tiền mẹ ơi”
(Ở nhà heo chửa lớn nuôi
Mẹ lo bán đổ - kịp thời con xa).
Vui buồn bạn lại cùng ta
Cà tàng xe đạp vào ra chia lòng.
Nhỡ thấy em má đỏ hồng
Thôi thì,…chịu khó đêm bồng gối mơ….

Năm thằng thuở ấy bây giờ
Sài thành ba đứa cần,chờ có ngay.
Huân,Dương ở Mộ bấy nay
Thăm nhau chỉ hỏi –Dạo này nó sao.
Ngũ tuần trời sắp dành trao
Ngày xưa còn đó, ngày nào mang theo
Ra trường lắm ước ao đèo
Đến nay chửa để quê nghèo cái chi.
Mong sao con cháu đời thi
Phần thì giống bố phần thì hơn cha !

LTK 15-07-2011

Thứ Sáu, 4 tháng 11, 2011

THÁNG MƯỜI


Tháng mười trời đã giăng mây
Bờ cây đổ lá vương đầy bước em
Phương xa ngọn cỏ cũng mềm
Thu mưa ướt mắt sau rèm phong sương

Tháng năm lá rải bên đường
Dăm ba tục lụy miên trường lung lay
Hồng trần khẽ chạm đôi tay
Rung lơ đãng gió nhíu mày tha nhân

Em về cuối buổi ly phân
Nhặt tơ tóc rũ phong trần cho ai
Mấy mùa sương tuyết lạnh vai
Bờ tao loạn cũ thêm vài hư hao

Cuối thu bên ngạn ba đào
Chừng như con sóng dạt dào đâu đây
Tháng mười …
Trời ạ, lại mây
Con thơ dại chửa chau mày hỡi con!


-thangCu
(ngày ba mươi tháng mười năm hai ngàn mười một)

Thứ Năm, 3 tháng 11, 2011

TÌNH XƯA TÌNH XA




Cũng lâu rồi, ngày tháng đó gặp em
Ta chửa cằn khô, em vẫn yếu mềm
Mảnh sân con trăng non soi thềm cũ
Ta ngồi im đối mặt giữa trời đêm


Rồi em khóc như mưa tràn thác đổ
Ta ngồi yên không dỗ không dành
Trăng chết lặng dưới trăm tầng cổ mộ
Gió không ngăn ngàn lệ đổ long lanh


Ta biết em thương nhưng phải làm chim sáo
Chèo ghe gạt lệ qua sông
Em biết ta thương nhưng dòng đời điên đảo
Đành thôi nhìn bóng nhạn qua song


Không trách hờn chi, chẳng lời nuối tiếc
Cớ sao còn nặng trong lòng!
Nhớ gió thương mây ngàn trùng ly biệt
Người ơi còn nắng bên sông?


thangCu
(ngày mười một tháng tư năm hai ngàn mười một)