Tìm kiếm Blog này

Thứ Tư, 9 tháng 11, 2011

MỘT THỜI ĐỂ NHỚ



Từ Trái sang: Trần Văn Tùng Dương, Phạm Văn Lợi, Lữ Thanh Khánh, Thái, Nguyễn Văn Huân (chụp ở sân trường SPKT, năm 1989, hôm sau ngày sinh nhật của Thuyết).




MỘT THỜI ĐỂ NHỚ
Thân tặng.

Mận hỏi Đào phải kể thôi!
-Nghêu ngao cho đã một đời sinh viên
Ngày đeo sách ,tối nằm rên
Cơm canh nửa chén, ánh đèn mù u
Nước hồ giành tắm như tù
Một ly trà đá gật gù mươi em.
Nhớ nhà, ngồi xuống đứng lên
Năm lần bảy lượt “hết tiền mẹ ơi”
(Ở nhà heo chửa lớn nuôi
Mẹ lo bán đổ - kịp thời con xa).
Vui buồn bạn lại cùng ta
Cà tàng xe đạp vào ra chia lòng.
Nhỡ thấy em má đỏ hồng
Thôi thì,…chịu khó đêm bồng gối mơ….

Năm thằng thuở ấy bây giờ
Sài thành ba đứa cần,chờ có ngay.
Huân,Dương ở Mộ bấy nay
Thăm nhau chỉ hỏi –Dạo này nó sao.
Ngũ tuần trời sắp dành trao
Ngày xưa còn đó, ngày nào mang theo
Ra trường lắm ước ao đèo
Đến nay chửa để quê nghèo cái chi.
Mong sao con cháu đời thi
Phần thì giống bố phần thì hơn cha !

LTK 15-07-2011

Không có nhận xét nào: