Tìm kiếm Blog này

Thứ Tư, 28 tháng 12, 2011

Thất tửu thi của Thang Cu

GIỌT RƯỢU GIỮA TRỜI NAM
(Nhất tửu thi)

Lâu rồi không nhậu trên sông
Thả rượu giữa giòng
Mênh mông sông nước
Chòng chành ghe con
Trôi xuôi
Lội ngược
Lục bình theo con nước nổi loanh quanh
Đôi bờ dừa nước xanh
Lòng thòng chùm rễ đước
Gió miền Tây thổi ngược
Con nước phù sa đùng đục xuôi giòng
Bạn cũ còn không
Mênh mông một thủa trời nam
Ngày xưa phiêu bạt
Nhớ dài câu vọng cổ
Nổi mênh mang con nước bạc xa ngàn
Tan loãng trời mây vắng
Miền tây nam trời nhàn nhạt nắng
Tím lục bình nhuộm nhớ áo bà ba
Biền biệt phương xa
Khấp khểnh lòng ta nhớ rung rinh cầu khỉ
Buổi ấy lòng thơ chưa đầy mộng mị
Nhớ miền trung giữa sóng Cửu Long giang
Ta cạn ly men
Gởi nhớ cánh mây ngàn
Nhảy xuống dòng sông đục phù sa cuồn cuộn
Bụm nước trên tay nhớ cát trắng sông Trà
Giữa mênh mang vọng cổ
Áo bà ba thấp thoáng ngã ba sông
Hương sầu riêng đằng đặc
Giữa cơn say muốn khóc một câu hò
Một buổi mây chùng nước nổi cũng giờ xa
Ta gởi gió về đông
Gọi lục bình ơi
Đâu rồi hoa Điên Điển
Nguồn Tây Tạng, trường giang xuôi tới biển
Men thiên sơn đà nhạt mộng giang hồ
Có ai cạn cùng ta ly rượu buồn hoa cỏ
Vớt tự ngày xưa trôi nổi tuổi đôi mươi



-thangCu

ĐỔ RƯỢU TRÊN ĐỈNH NÚI ĐIỆP
(Nhị tửu thi)

Ta đứng giữa hoàng hôn xứ Mộ
Một chiều xưa mây phủ phía đồi Vom
Đỉnh núi Điệp thiệt tình không cao lắm
Đủ thả lòng ta đón gió tận Dương Quan
Con đường cái quan
Ngày xưa còn vắng lắm
Họa hoằn một chuyến xe qua
Khói bếp chiều quê lủ phủ mấy cụm nhà
Xóm nghèo tui đó
Một thời nuôi mộng bay xa
Một chút hương quê cay lòng người trở lại
Những ngày xưa thân ái …
Một thủa còn mang
Ngọn gió lang thang rung rinh cỏ vắng
Núi không cây, sỏi vụn dưới chân chàng
Ta đập bầu rượu vỡ
Giọt nào tan vội vã
Trên đất trắng quê nhà
Hai tay hứng nước nguồn khe giữa núi
Rửa hồng trần giữa buổi dạ hoang mang



-thangCu

MỘT MÌNH UỐNG RƯỢU GIỮA GIÒNG VỆ GIANG
(Tam tửu Thi)
 
Vệ giang nguồn chảy tự đâu
Mà xuôi con nước dạt dào xuống đây
Nữa bầu rượu cạn trên tay
Giòng trong bến đục nào hay nỗi mình

Trở về cuối buổi thư sinh
Lỡ tà áo trắng mộng tình chửa trao
Đà nghe sóng gọi ba đào
Mốt mai chẳng biết còn bao nhiêu lần

Giữa giòng gối cát phân vân
Một mình đắng rượu phong trần ngủ quên
Giật mình thấy giữa mông mênh
Vùi chân xuống cát nghe lênh đênh buồn

Nhìn con nước dật dờ tuôn
Lá tre khô tự cõi nguồn trôi ngang
Em ơi mai có lỡ làng
Phù hoa xin hẹn mơ màng kiếp sau

Bây giờ mộng chẳng tìm nhau
Ơn trời, tuổi ngọc còn nhau tới giờ
Tháng năm trôi cứ ơ hờ
Tạ người năm cũ lời thơ ngút ngàn



-thangCu

RÓT RƯỢU GIỮA ĐỒI VOM
(Tứ tửu thi)

Đến với Nội khi Người không còn nữa
Rượu lưng bình con rót giữa đồi Vom
Con không về khi Nội trông trước cửa
Rượu tang buồn con rót dưới mây thưa

Năm tháng mỏi đà mòn chân lữ thứ
Nỗi biệt ly biết rót mấy cho vừa
Bầu rượu thuốc ngày xưa con uống trộm
Tới bây giờ Nội có biết hay chưa

Cạn với vô cùng nước mắt nhòa bên mộ
Khói tàn hương lờ lững gọi hư vô
Ngày xưa ấy con cùng ông tìm cuộc
Bước trầm luân đạp mấy nẻo sông hồ

Giờ gom nhặt những bóng ngày lãng đãng
Cỏ tranh nào còn gõ nhịp sư vang
Giấc mộng cũ Nội hình như có kể
Đợi mai kia không biết có muộn màng

Còn lưng rượu con cạn cùng giọt đắng
Để chân ngày trôi hết cuộc ly tan
Con gởi hết cõi tận cùng thinh lặng
Bóng thời gian lần lữa đến võ vàng



-thangCu

UỐNG RƯỢU VỚI ÔNG RAU
(Ngũ tửu thi)

Ta về giữa buổi mờ sương khói
Hang cũ còn đây tựa mé đồi
Ông Rau rũ áo theo mây gió
Thằng Cu bưng rượu rót lưng trời
Mây phủ che đầu mơ cố xứ
Sóng vỗ xua chân mộng viễn khơi
Nữa chén phù du thôi cứ cạn
Mai này hẹn gặp cõi rong chơi



-thangCu

ĐẬP BẦU TRÊN ĐỈNH ĐẦU ĐÁ BẠC
(Lục tửu thi)

Còn đây dấu tích Cao Biền
Trôi từ huyền sử ngự miền Mộ Hoa
Tự nhiên thấy lạc phương nhà
Tháng năm về lại cội đà hư hao

Ta về nhặt lại chiêm bao
Vuốt tà áo trắng hư hao mấy lần
Đầu non đứng vói hư vân
Lơ phơ với gió dưới chân cỏ buồn

Lạc loài đá rớt cuối truôn
Nỡ nào đạp đổ bên cồn sóng xô
Người xưa não chuyện cơ đồ
Bày nên tích chuyện cơ hồ nhắn nhe?

Đá buồn thiếu nước nguồn khe
Hay sầu thủy mạc tàn về cuối sông?
Nhân tâm rách buổi phân lòng
Sao ly loạn giữa nối vòng cánh tay!

Đá buồn trắng bạc cơn say
Mấy cành gai trắng lung lay nói gì
Tạ từ nhoà mắt hoen mi
Hẹn mai mốt gặp còn gì nhắn nhe …



-thangCu

ĐẬP BẦU MỘT BUỔI TÀN TRĂNG
(Thất tửu thi)

Bạn ơi giữa cuộc cơ cầu
Ta đi bỏ dở câu ầu ơ thương
Ngập ngừng chân bước còn vương
Buổi hồng hoang cỏ hoa nhường thơ ngây

Một thời sách vở trao tay
Bờ thương lở mộng mơ trầy trụa đau
Cũng thì từ tạ cùng nhau
Não nùng ai có qua cầu mới hay

Tàn canh ướt cánh thơ say
Buồn không khóc ngất mà lay nguyệt tàn
Tạ người trong buổi cơ hàn
Mấy cơn lổn ngổn lang ngang cõi lòng

Buồn cơn lỡ dỡ long đong
Ừ thôi từ tạ bờ trong bến ngầu
Tạ từ hẹn lại xa sau
Cỏ may buổi đợi bên cầu tương giao …



-thangCu

Chủ Nhật, 25 tháng 12, 2011

Tôi có những thằng bạn thân

Tôi có mấy ông bạn già
Lãng du tứ xứ nay đà dừng chân
Một thằng ốm tỏng ốm teo
Một thằng rượu chấp ba thằng như tui


Hai thèng bạn đi bán thiết (Zn)


Gặp nhau phố chợ lâu rồi
Hình xưa nay gặp bồi hồi nhớ xưa
Hai thằng mua bán cù cưa
Tay thì xách túi tay đưa bạn hiền


Phố thị đất lạ chưa quen
Ba Đê tục gọi len ten dzô Sài thành


Hai thèng bạn đi bán thiết (Zn)
Hai thằng mua bán cũng nhanh
Có tiền hí hửng chạy nhanh xuống Vũng tàu
A ha ngày đó tưởng lâu
90-91 tưởng đâu hổm rày


Có tiền rồi đi Vũng Tàu
Trắng đen Phúc nhớ mảy may
Tại nhà "thầy kịt" hình này đúng không?
Nhớ xưa Phúc đậu "bảng đồng"
Bách khoa thành phố mấy ông cùng mừng


Hình chụp tại nhà "thầy kịt" Nguyễn Viết Ơn

Bày đặt ... uống rượu tưng tưng
Rượu thì "Dâu đế" bừng bừng ngã nghiêng
Mồi thì đu đủ nạo ... ghiền
Đậu phụng rang mỡ .... đũa xiên cũng ngáp dài
Cộng thêm sú trộn lai rai...
Mấy ông nào nhớ ... giờ tui mời vài dzăm ly
Nghĩ suy thủa ấy cũng kỳ
Rượu đế, đu đủ trộn mà uống lỳ như trâu
Bây giờ "ken" kiết dư chầu
Mồi thì xã láng mà lâu lâu mới gặp bạn hiền


Du hý Vũng Tàu

Nhớ xưa táu xích, quàng xiên
Giận thì mặc kệ bình yên như thường
Giờ thì kinh tế thị trường
Nhậu nhiều nhưng vắng bạn ở phương trời nào


Xưa nghèo nối khố ước ao
Bạn bè giàu có vui nào vui hơn
Bây giờ mong trách mong hờn (!)
Gặp như ngày đó ... cái mà trời wơi ... nó khó hơn nào bằng


thèng này Lang Bi Ăn


Thằng thì xứ núi "Lang bi ăn"
Tà Lơn đất đỏ thằng thì Nẫu đây
Có thằng quan lớn bụng dzầy
Thằng thì tóp rọp như tui đây wới trời



Gặp nhau 1994 tại biển Tân Định

Nẫu đi đường Nẫu xa xôi
Gặp nhau kệ nẫu cứ ngồi cụng ly
Uống cho chếch choáng ly bì
Quan to, bụng bự thôi thì kệ ai
Chuyện xưa kể lại một vài
Trường xưa một thủa riêng ai đâu mà
 

Cứ dzề đây xứ Nẫu tui tiếp ngay
Ly bì nghiên ngã nhớ ngày xa xưa./.

Thứ Sáu, 2 tháng 12, 2011

DANH SÁCH BAN LIÊN LẠC CỰU HỌC SINH MỘ ĐỨC 2 TẠI QUẢNG NGÃI

DANH SÁCH BAN LIÊN LẠC TẠM THỜI  CỰU HỌC SINH MỘ ĐỨC 2 TẠI QUẢNG NGÃI
Hội Trưởng: Nguyễn Thị Tường Vi

Rất mong sự đón nhận giao thoa với các hội cựu học sinh Mộ 2 ở các vùng miền khác



TT Họ và tên                 Niên khóa            Số điện thoại            Nơi ở hiện nay
1 Phạm Bá Nơ 1982- 1984
0935200664
Thành phố Quảng Ngãi
2 Võ Lý 1982- 1984 0932537422 Đức Nhuận, Mộ Đức, Quảng Ngãi
3 Nguyễn Thanh Sơn 1982-1985 0914099663 Thành phố Quảng Ngãi
4 Trần Thị Bích Thủy 1982-1985 01244923456 Đức Chánh, Mộ Đức, Quảng Ngãi
5 Nguyễn Thị Tường Vi
(Hội Trưởng)
1983- 1986 0983845130 Thị trấn La Hà, Tư Nghĩa
6 Trần Văn Tạo 1983- 1986 0913470414 Thành Phố Quảng Ngãi
7 Nguyễn Hữu Phu 1983- 1986 0916848822 Đức nhuận, Mộ Đức, Quảng Ngãi
8 Bùi Đình Sum 1984- 1987 0913400142 Thành Phố Quảng Ngãi
9 Đặng Quang Lợi 1984- 1987 0914028677 Đức Nhuận, Mộ Đức, Quảng Ngãi
10 Nguyễn Hữu Tha 1984- 1987 0943084886 Thủ đô Hà Nội
11 Bùi Văn Trình 1985-1988 0985153141 Đức Nhuận, Mộ Đức, Quảng Ngãi
12 Trần Thị Yến Linh 1985-1988 0978077870 Thành Phố Quảng Ngãi
13 Nguyễn Trình Vinh 1986- 1989 0982248657 Đức Nhuận, Mộ Đức, Quảng Ngãi
14 Nguyễn Anh Tuấn 1986- 1989 0914083771 Thành Phố Quảng Ngãi
15 Ngô Hữu Tân 1987- 1990 0905060797 Mộ Đức, Quảng Ngãi
16 Đoàn Thị Như Thoa 1987- 1990 0978142555 Đức Nhuận, Mộ Đức, Quảng Ngãi
17 Lê Văn Phong 1988-1991 0905115555 Thành Phố Quảng Ngãi
18 Trần Ngọc Hải 1988-1991 0903533744 Quảng Ngãi
19 Lương Trần Nhật Quang 1989- 1992 1989- 1992 Mộ Đức, Quảng Ngãi
20 Hà Hoàng Việt Phương 1989- 1992 0914128888 Quảng Ngãi

Thứ Hai, 14 tháng 11, 2011

Mấy dòng tình tự trần ai

Chao ngang Cội Chiều

Photo by thangCu
NGUỒN CỘI EM

Em về cởi áo ngu ngơ
Ôm lưng bình dị, hôn bờ bao dung
Dâng ân ái với muôn trùng
Tắm vô thỉ gội vô chung. Ơn trời!



-thangCu


TẶNG DĂM TÀ ÁO BÊN GIÒNG HỒNG GIANG

Trái tim vướng giữa đôi tà
Gió mây vỗ cánh theo là lụa em
Ngàn năm tình có êm đềm
Nổi trôi hệ lụy bên thềm phong ba?



-thangCu


SAO RỤNG

Này em giữa buổi ba đào
Rớt rơi ngà ngọc chốn đào nguyên mô?
Có hay sao rụng mơ hồ
Nguồn tinh tú động cơ đồ phải chăng?



-thangCu


BỜ KHUYA KHOẮT GỌI

Em về
giữa buổi không như

Để quên áo lụa
bây chừ chưa hay

Rồi đi
quên cả đọa đày

Bỏ tơ tóc
kệ mặt mày
thân sơ

Cớ sao
đòi lại mong chờ

Lộn đường Ô Thước
lạc bờ mưa ngâu

Sao sương
sa cõi giang đầu

Bờ khuya khoắt gọi
thôi sầu tàn canh



-thangCu


XUÔI TAY TA VỀ CHIỀU MƯA


Ta nghe chiều nay mưa rơi
Bay bay buồn vương sông hồ
Âm u tràn ra chơi vơi
Ai nghe sầu dâng mơ hồ

Ta mang tình thu trên tay
Dâng lên đài trang u hoài
Mênh mang tràn lên cung mây
Vàng rơi buồn vương muôn loài

Em mang mùa thu đi đâu
Mà buồn vương mang phương ngàn
Cho mênh mang buồn ngàn dâu
Tình xưa ngày sau chưa tràn

Cho em mùa thu trăm năm
Tàn vương vô duyên bên lòng
Cho em ngàn thu xa xăm
Xuôi tay ta về bên sông



-thangCu


MƯA CHIỀU

Chiều nay mưa
Từng giọt rơi

Từng giọt rơi
Như rượu hờ

Như nỗi chờ
Hiu quạnh giọt

Buồn nhảy nhót
Bên hiên đời

Giọt không lời
Rơi bâng quơ

Lòng hững hờ
Theo mưa rơi

Từng giọt vơi
Từng giọt hờ

Thôi mắt ướt
Còn vu vơ



-thangCu


NHỮNG NHỊP TIM HOANG PHẾ

Sương mai còn đọng tinh khôi
Đợi nắng chùi long lanh lệ
Ta vừa vén màn đêm rơi
Tim còn gõ lời hoang phế

Em chờ tinh sương không em
Khói mây động hờ mộng - thực
Đôi bờ xa xôi xuyên đêm
Hoang dại lời mê thổn thức

Chim về trên cây kêu sương
Vọng động đôi bờ rưng rức
Bên ngoài sông hồ châu vương
Lòng nhỏ theo từng giọt mực

Nắng gọi ngàn năm thao thức
Bờ mây rục rịch trên ngàn
Dưới nắng hôn mê ngồi hát
Trăm năm đi hoang mơ hoang …



-thangCu
(ngày mười ba tháng mười một năm hai ngàn mười một)
 


MƯA SÔNG HỒ


Rơi ướt sông hồ
Tê tái
Rợn nhân gian
Ơi quê hương
Thon thả giọt ưu sầu

Hơn bốn ngàn năm
Khi chậm
Khi mau
Ròng rả rớt
Ướt dầm trang dã sử
Nắng trắng xương khô
Mưa dầm chưa loãng máu
Chớp đầu nguồn chưa chạm lạch khe sâu
Nơi leo lắt oan khiên dưới trăm tầng cổ mộ
Lơ lửng mặt nhân gian trầy trụa cuộc cơ cầu

Người chèo mấy khúc nông sâu
Tình tang cái cuộc bể dâu não nùng …


-thangCu
 

Thứ Sáu, 11 tháng 11, 2011

TRẢ NỢ TỪ HỒI ...



“Hai mươi năm em trả lại rồi
Trả nợ một đời xa vắng vòng tay “(I)
Cho mưa rơi bên sông lở bồi
Trả nợ từ hồi chưa sắt se bay

Hai mươi năm quay lại bờ mây
Không hay cuộc hẹn một nẻo sông hồ
Lưng chừng ly chếch choáng cơn say
Bước vội tìm nhau trên phố lô xô

Hăm lăm năm cũng biệt giang hồ
Vuốt cội rong rêu lưng trời tao ngộ
Năm tháng mỏi bờ cây ngọn cỏ
Cuộc hẹn đầu sông xa vắng câu hò

Ba mươi năm còn mươi ngón gõ
Tàn rã hư hao mưa nắng mong chờ
Ta hoang vu bên thềm lá đỏ
Tím ngắt chiều hoang ngả bóng vu vơ

Bao nhiêu năm nần nợ vô hồi
Nợ hết nợ còn buồn vui theo nhau
Dài nhân gian vô tận lở bồi
Thêm nợ lần này trả lại về sau …

-thangCu
(ngày mười một tháng mười một năm hai ngàn mười một)

Ghi chú: (I) ca từ trong bản nhạc “Xin trả nợ người …” của Trịnh Công Sơn




Thứ Tư, 9 tháng 11, 2011

MÀU NẮNG HAY LÀ …



“ Màu nắng hay là màu mắt em,
Chiều thu mưa bay cho tay mềm…”


Cho lá vàng rơi vào dĩ vãng
Tìm quên màu nắng sót bên thềm

Nai vàng ngơ ngẩn ngóng hoàng hôn

Lạc bước rừng thưa khẽ bước dồn
Cánh bướm la đà chiều hoang đến
Mang mang trong dạ bóng cô thôn

Ta mãi mê tìm màu nắng rũ

Vương trong mây gió cuối thu tàn
Chợt giận đã thành hoài niệm cũ
Ngước nhìn trời đã nhuốm đông sang

Đâu rồi màu nắng trong màu mắt

Và đâu mây ngủ suối tóc mơ
Nhặt nhạnh chút tàn thu rơi rớt
Ngủ quên trên vai áo hững hờ

Thu đến!

Thu đi!
Thu lại sang!
Vẫn hoài tìm nắng sót - Thu tàn
Tô lại nồng nàn cho màu mắt
Âm thầm dệt những giấc mơ hoang 

Nguyễn Đức Duy

MỘT THỜI ĐỂ NHỚ



Từ Trái sang: Trần Văn Tùng Dương, Phạm Văn Lợi, Lữ Thanh Khánh, Thái, Nguyễn Văn Huân (chụp ở sân trường SPKT, năm 1989, hôm sau ngày sinh nhật của Thuyết).




MỘT THỜI ĐỂ NHỚ
Thân tặng.

Mận hỏi Đào phải kể thôi!
-Nghêu ngao cho đã một đời sinh viên
Ngày đeo sách ,tối nằm rên
Cơm canh nửa chén, ánh đèn mù u
Nước hồ giành tắm như tù
Một ly trà đá gật gù mươi em.
Nhớ nhà, ngồi xuống đứng lên
Năm lần bảy lượt “hết tiền mẹ ơi”
(Ở nhà heo chửa lớn nuôi
Mẹ lo bán đổ - kịp thời con xa).
Vui buồn bạn lại cùng ta
Cà tàng xe đạp vào ra chia lòng.
Nhỡ thấy em má đỏ hồng
Thôi thì,…chịu khó đêm bồng gối mơ….

Năm thằng thuở ấy bây giờ
Sài thành ba đứa cần,chờ có ngay.
Huân,Dương ở Mộ bấy nay
Thăm nhau chỉ hỏi –Dạo này nó sao.
Ngũ tuần trời sắp dành trao
Ngày xưa còn đó, ngày nào mang theo
Ra trường lắm ước ao đèo
Đến nay chửa để quê nghèo cái chi.
Mong sao con cháu đời thi
Phần thì giống bố phần thì hơn cha !

LTK 15-07-2011

Thứ Sáu, 4 tháng 11, 2011

THÁNG MƯỜI


Tháng mười trời đã giăng mây
Bờ cây đổ lá vương đầy bước em
Phương xa ngọn cỏ cũng mềm
Thu mưa ướt mắt sau rèm phong sương

Tháng năm lá rải bên đường
Dăm ba tục lụy miên trường lung lay
Hồng trần khẽ chạm đôi tay
Rung lơ đãng gió nhíu mày tha nhân

Em về cuối buổi ly phân
Nhặt tơ tóc rũ phong trần cho ai
Mấy mùa sương tuyết lạnh vai
Bờ tao loạn cũ thêm vài hư hao

Cuối thu bên ngạn ba đào
Chừng như con sóng dạt dào đâu đây
Tháng mười …
Trời ạ, lại mây
Con thơ dại chửa chau mày hỡi con!


-thangCu
(ngày ba mươi tháng mười năm hai ngàn mười một)

Thứ Năm, 3 tháng 11, 2011

TÌNH XƯA TÌNH XA




Cũng lâu rồi, ngày tháng đó gặp em
Ta chửa cằn khô, em vẫn yếu mềm
Mảnh sân con trăng non soi thềm cũ
Ta ngồi im đối mặt giữa trời đêm


Rồi em khóc như mưa tràn thác đổ
Ta ngồi yên không dỗ không dành
Trăng chết lặng dưới trăm tầng cổ mộ
Gió không ngăn ngàn lệ đổ long lanh


Ta biết em thương nhưng phải làm chim sáo
Chèo ghe gạt lệ qua sông
Em biết ta thương nhưng dòng đời điên đảo
Đành thôi nhìn bóng nhạn qua song


Không trách hờn chi, chẳng lời nuối tiếc
Cớ sao còn nặng trong lòng!
Nhớ gió thương mây ngàn trùng ly biệt
Người ơi còn nắng bên sông?


thangCu
(ngày mười một tháng tư năm hai ngàn mười một)


Thứ Ba, 25 tháng 10, 2011

Về lại trường xưa

Lâu lắm tôi về thăm chốn cũ
Trường xưa vương vấn nét nguyên khôi
Đồi Vom một thủa thời thơ dại
Đây lối mòn xưa mãi bồi hồi





Những phòng học ngày xưa vẫn còn nguyên khôi
Trường mới bao nhiêu điều mới mẻ
Gốc phượng ngày xưa đã già rồi
Cây bàng trước lớp giờ đã cỗi
Cành cũ sần sùi tôi nhớ tôi!?

Một thủa mười lăm chưa biết yêu
Giờ sao lay động biết bao điều
Thằng bạn gìa chưa còn hờn mát
Nhớ cô bạn học thủa hồng hoang
Khúc khích tiếng cười còn nhớ mãi
Lỡ làng mộng mị cứ ngân vang
Theo tôi một khoảng thời thơ dại
Ô hay nào lẽ đã yêu nàng?!


Cổng trường đầu tiên của Mộ Đức 2 - trước năm 1992


Áo tím sân trường màu mực xinh
Ngày xưa nào giống nét thư tình
Mười tám có lần tôi gửi trộm
Miệng cười mà nàng cứ lặng thinh?!

Ồ không! Cứ trách cứ thằng tôi
Vội vã chiều xưa dưới chân đồi
Bé quá mà sao anh cứ vội
Lỡ làng mộng mị … lỡ làng thôi!

Biền biệt tháng ngày thủa hồng hoang
Chim đàn xa tổ bay ngút ngàn
Nổi trôi bao nỗi dòng đời hởi?
Nhớ lắm ngày xưa bao trái ngang.

Thứ Tư, 12 tháng 10, 2011

Những giòng thơ xa vắng ....(3)

MONG

Xưa chung mái lá đỡ mưa mòng
Bây giờ rộng biển với dài sông
Mong mai hóng gió trời quê Mẹ
Chia điệu tình tang ấm cõi lòng.


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)


NHẶT

Nhặt mảnh hồng hoang, mảnh giữa trời
Mảnh sông hồ cũ, mảnh trùng khơi
Trăm năm dồn điệu cười vương lệ
Cũng chút tinh khôi vướng cỏ đời.


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)


CẢM

Cuối trời có giọt Hồng Hoa Lệ
Thêm nỗi đường xa ướt lối về
Cỏ hoa vương vấn bờ nhân ảnh
Sỏi đá làm sao cảm tạ hê …


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)




Trời kêu lơ được cứ lơ thôi
Tớ chẳng dạ đâu, cứ ỉ ôi
Biết đâu con Tạo quên thằng Nẫu
Mình lại tèng teng được mấy hồi!


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)


NỢ

Mấy giọt sơn khê tự buổi rồi
Dăm ba hờn tủi chuyện ly bôi
Vàng mơ lạc những ngày hoang dại
Mai gởi về đâu cuộc lở bồi …


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)


MƯỢN

Có vành mũ lác mượn không hê
Che đỡ mưa sa buổi trở về
Trời cao có gọi mình lơ chớ
Nợ nần chưa trả bến sông quê.


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)


TẠ

Lệ gởi tinh cầu, chối mắt mi
Điên đao ai thấu nỗi sầu bi
Thân sơ chi cũng là huynh đệ
Mấy dòng vô tận niệm tình thi


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)



Đáp rằng mưa gió vân phù đó
Vẫn cứ về đi chốn hải hồ
Mấy vòng dâu bể sơn hà nhỉ
Bên bờ miên viễn nhặt hư vô …


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)


CHỜ

Ta ngồi cuối cõi tà dương nhớ
Thạch Bích mờ xa khuất lối mơ
Nữa thời hoang dại về trong gió
Khời lửa tàn đêm ấm nỗi chờ.


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)


BỤI

Hạt bụi nào bay lửng giữa trời
Tự ngàn cổ độ, bạt trùng khơi
Ngàn thu vẫn nhịp vô thường gõ
Vẫn vọng ngàn sau điệu nữa vời …


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)


NẮNG

Nắng vàng có ấm xứ mình không
Ngơ ngáo thằng tui đứng giữa dòng
Hôm nao lửa rạ chưa tàn đóm
Đợi mai cứng cựa lại cà nhông!


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)


VẪN …

Ta vẫn còn đây đón nắng ngày
Hoàng hôn vẫn hứng đọng trên tay
Nhân gian bỗng nhẹ niềm đi - đến
Gởi bạn hồng hoang chút gió mây


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)


SINH

Méo – tròn, cũng một kiếp nhân sinh
Đến để rồi đi, chẳng niệm tình
Ba vạn sáu ngàn … chưa đếm đủ
Thiên Tào Địa Phủ lại … lưu linh!


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)


DU

Mất – Còn, chẳng nệ chuyện lu bu
Tạ tình bè bạn thúc thangCu
Tháng năm cười cợt cùng con Tạo
Cà cưa cú cứa … cứ vân du.


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)


GẦN

Muôn dặm trùng dương cũng thấy gần
Giữa trời quen lạ nỗi tương thân
Đá mềm chân cứng con đi nhé
Chú vẫn à ơi mấy lối trần …


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)


ĐÁP

Đoàn Viên nào tự xứ Mộ Hoa?
Quỉ Sứ nào gan góc vậy cà?
Công Tử phải hồi cơn trái gió
Cũng còn ngáp ngáp cõi thơ xa …


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)


HẸN

Cù lao chưa ghé, nợ chiêm bao
Nghìn trùng sóng vỗ động hư hao
Hẹn người đâu mạn Đông Tây đó (I)
Mặc kệ trùng dương mấy sóng trào.


-thangCu
(ngày mười tháng mười năm hai ngàn mười một)


Ghi chú:
(I): nhắc lại chuyện “bờ Tây sông Vệ” đó …. 


               

Chủ Nhật, 9 tháng 10, 2011

NGÀY XUÂN – NGÀY ĐOÀN VIÊN

Những cô bạn cũ

Mấy anh Rễ quí
Xuân đã về, Xuân đã về, kìa bao ánh xuân về tràn lan mênh mông…
Không khí Xuân đã rất rộn ràng, vậy là một mùa xuân nữa lại đến rồi đó các bạn 83-86 của tôi ơi. Đã bao mùa xuân qua rồi, liệu mình có già đi không nhỉ, tự hỏi rồi lại tự trả lời - không đâu, chúng ta còn rất trẻ. Có bạn nào cùng ý nghĩ với 

mình không? Có thể tuổi đời chúng ta đã trưởng thành, thậm chí có bạn đã lên ông, lên bà rồi đấy nhưng cái tuổi học trò có lẽ chẳng bao giờ già cả, nó vẫn còn vẹn nguyên như mới hôm qua đây thôi. Ngày Xuân - Ngày đoàn viên, ước gì chúng mình lại được gặp nhau để hàn huyên tâm sự như những ngày còn cắp sách đến trường, mong ước ấy khó thành hiện thực phải không? 

Thôi thì ngày Xuân đang đến, mượn bài viết này mình gởi đến đại gia đình các bạn lời chúc mừng năm mới Vạn sự như ý và đến hẹn lại lên chúng mình sẽ gặp nhau khi Xuân qua Hạ tới như giao ước của lần gặp nhau sau 20 năm. Hạ này chúng ta kỷ niệm 25 năm ngày rời xa ngôi trường Mộ đức 2 với bao kỷ niệm thân yêu, mình mong rằng các bạn dù ở bất cứ nơi nào, bất cứ hoàn cảnh nào nếu có thể được hãy về đây để biến ước mơ thành hiện thực. Bạn ơi!



Có cả cuộc đời rồi bỗng nhớ
Những đoạn đường xa lắc tuổi thơ đi
Bàn chân nhỏ băng qua đồng qua ruộng
Tiếng trống trường giục giã những mùa thi
Vừa mới đấy đã bao năm cách biệt
Bạn bè ơi giờ ở những nơi đâu
Nghe tiếng trống sao chẳng về tụ lại
Dưới sân trường ríu rít nắm tay nhau
Sao không thể cùng về đây bè bạn
Bao năm rồi trọ học thổi cơm chung

Hãy ngồi lại thêm một lần so đũa
Nhành Đào nhà Tường Vi - Xuân 2011
Nghe tiếng cười trai gái rộn quanh mâm
Sao không thể cùng về thăm trường cũ
Ôi cái trống da trâu hay bọc đã bao lần
Giờ mới biết từng hồi trống ấ
y

Làm tóc thầy từng sợi bạc thêm nhanh.

Hãy gác lại những bộn bề lo toan của cuộc sống, hãy nhớ và quay về trường cũ để ôn lại kỷ niệm xưa. Ngày Xuân - Ngày đoàn viên của mọi người, của mọi gia đình với rộn vang tiếng cười. Còn chúng ta, chúng ta cũng sẽ có một ngày đoàn viên như thế trong mùa hè 2011 này bạn nhé.
Nguyễn Tường Vi (83-86)

Ai về xứ quảng

Dãy phòng học ngày xưa




Ai về xứ Quảng không hê
Để tui cất gánh bộn bề tui theo

Sa Huỳnh bao thủa sóng reo
Gò Ma Vương vẫn giấu nhiều cổ xưa
Trà Bồng có núi Răng Cưa
Thấy ba đỉnh nhọn mà chưa bao giờ …
Người về có ghé Ba Tơ
Ngang Minh Long tắm Thác Trắng … chớ hững hờ bỏ qua

Ngả về Đồng Ké, Ba Gia
Xuôi dòng con nước thiết tha Trà Bồng
Trà Câu, Trà Khúc, đôi sông
Giữa chừng sông Vệ cũng xuôi dòng hò lơ


Bến Tam Thương

Trà giang  dậy sóng bao giờ
Đôi bờ trong đục vẫn lờ lững trôi
Đầu rồng bị trảm từ lâu (**)
Đớn đau tả ngạn vẫn ngầu huyết long
Tích xưa Nội kể nằm lòng
Long Đầu Hí Thủy … lắm dòng thơ rơi

Niêm Hà Thiên Ấn giữa trời
Rơi bao tục lụy à ơi hồi giờ
Người về mấy kẻ ngẩn ngơ
Hỏi thăm giếng Phật bây giờ ra sao
Trải bao vùi dập ba đào
Đáy thăm thẳm vẫn dạt dào nguồn trong

Tà Dương Thạch Bích xao lòng
Núi nghiêng bóng đổ đèo bồng tà huy

Gió mưa tự chốn biên thùy
Cô Thôn Cổ Lũy thịnh suy vẫn buồn

Tam Thương ghe đợi mưa nguồn
Đường chàng ngả thiếp sầu tuôn ngắn dài

Vân Phong Túc Vũ vãng lai (***)
Ảo huyền thạch nhũ động đài đá xưa

Hà Nhai Vãn Độ qua chưa (****)
Mấy ai hoài cổ mà đưa người về

Sa Bàn An Hải ai mê
Cũng xin cám cảnh mà về Bình Sơn

Trở về Thiên Bút Phê Vân
Trường xưa Nghĩa Thục, ngại ngần ai không
Còn ai nghĩa sĩ nặng lòng
Gom cơm góp áo đèo bòng một khi
Bây giờ kẻ ở người đi
Còn ai đợi cánh Thiên Di đậu về

La Hà đá giữ câu thề
Ai bày Thạch Trận bên lề biển dâu

Nắng sương dù bạc mái đầu
Ai về Sơn Tịnh thăm Châu Sa thành
Dấu xưa còn đó mong manh
Đá sầu vạn cổ lụy thành quách xưa
….
Ầu ơ … tiếng võng ru trưa
Bao nhiêu lục bát cho vừa nhớ nhung …


thangCu
(ngày tám tháng năm năm hai ngàn mười một)


Ghi chú:
: Quảng Ngãi có 4 con sông lớn, sông Trà Bồng, sông Trà Câu, sông Trà Khúc, và sông Vệ (bốn con sông nhỏ khác là Trà Ích, Phước Giang, La Vân, và sông Cái; sông Thao chỉ là một con sông đào từ thờ Pháp thuộc). Thế nhưng giòng Trà Khúc được nhiều ưu ái nhất. Hễ gọi sông Trà là người ta chỉ ám chỉ giòng Trà Khúc thôi.
(**): Tích xưa kể rằng Cao Biền bên Tàu qua xứ Việt ngang miền đất Quảng thấy thế đất con rồng vươn mình từ phía Sơn Tịnh xuống tả ngạn sông Trà. Ổng đã chặt đầu rồng chổ Long Đầu Hí Thủy. Từ đó vết thương chảy máu làm thành giòng đục bên mạn tả sông Trà.

(***): Trà Bồng có một hòn núi tên là Vân Phong, cao vòi vọi, cây cỏ xanh tươi. Ở đây có một số hang động với nhiều thạch nhũ kỳ ảo.

(****): Bến Hà Nhai (Tịnh hà, Sơn Tịnh) xưa là một bến đò ngang ở Tả ngạn sông Trà Khúc. Hiện nay dòng sông đổi hướng, khúc sông xưa đã khô cạn, bến đò xưa bị lồi lấp, chỉ còn trong trí tưởng và hoài niệm.




thangCu nói...
Lỡ mà lòng có vấn vương/    Nghĩ sao viết vậy nên trường thiên ca /   Cầm bằng lòng chứa đinh ba/   Dẫu mài ngôn ngữ vẫn là "đá câu".
huuphupq nói...
Ừ lạc lỏng bởi nghìn trùng cách trở/   Những vần thơ xa vắng tự thủa nào/   Chiều xứ nẫu nghe buồn như muôn thủa!/    Bóng hình xưa sao gặp lại Cu ơi!

Thứ Sáu, 7 tháng 10, 2011

TƯỜNG VI HÀM TIẾU





Hai mươi năm có lẻ
Ngày ta chưa biết gì
Em miệng cười chúm chím
Tặng tôi đóa tường vi

Hoa đang thì hàm tiếu

Hồng một sắc hồn nhiên
Thời gian như ngừng lại
Lạc vào cõi thần tiên


Thế rồi ta xa nhau
Màu hoa còn tươi mới
Chưa một lần chờ đợi
Chưa một lời yêu đương

Mỗi đứa một con đường

Mà nghe lòng vương vấn
Ta đã nói gì đâu
Sao lòng mình lận đận

 Tường vi
Ơi tường vi

Ta đã có gì đâu

Mà tường vi thắm mãi
Suốt hai mươi năm dài
Hàm tiếu những giấc mơ

Một tình yêu ban sơ

Đi qua thời thơ dại
Giờ tóc đã pha sương
Mới tình cờ gặp lại

Em miệng cười chúm chím

Vẹn nguyên nét hồn nhiên
Một tình yêu chưa mới
Sẽ không cũ bao giờ

Tường vi

Ơi tường vi…



Bùi Tấn Xương (12C5 K83-86)



GIẤC MƠ
Đêm qua em về
Trong giấc mơ lành tôi rợp bóng
Trăng nghiêng nghiêng
Sương giọt long tong
Em gom nắng thả hờ theo gió
Gió bay lên
Bóng tối lang thang
Và tiếng cười em xao động
Mỏng manh rơi
Chiếc lá buổi thu tàn
Tôi lần theo tiếng cười
Nhặt lá
Nhặt chút sắc vàng
Ngăn gió đừng bay
Xoè bàn tay
Hứng bóng trăng
Lạnh ngắt
Chỉ còn sương ướt đầm khuôn mặt
Chợt giật mình
Nghe tiếng dế vườn khuya.

LỜI SAY

Cạn một ly
Dành một ly cho người yêu cũ
Dù biết rằng người đã quá xa
Trong chếnh choáng men say
Em lại về để hồn ta hoá đá
Lặng lẽ một thời hoài niệm xanh xưa.
Cạn một ly
Dành một ly cho người yêu cũ
Sóng sánh trên hai tay trăng quá ngọc ngà
Ta vội ôm em ôm bóng Hằng Nga
Ta hát ngây ngô trong niềm hoan lạc
Hát như chưa bao giờ được hát
Quên khúc trầm tư quên nhân thế lọc lừa
Ta yêu người dù đời còn trắng những cơn mưa
Ta yêu người dù người điêu ngoa dối trá
Ta yêu người, người đã quá xa.
Cạn một ly
Dành một ly cho người yêu cũ
Trăng lặn rồi còn lại mình ta.

 Bùi tấn Xương


Quote Nguyên văn bởi huỳnh ngọc phúc Xem bài viết 
 Theo ý tui bài thơ trên hay quá bởi người thật mà việc cũng thật...và xin bổ sung thêm nỗi niềm mà tác giả bài thơ chưa tỏ bày hết hoặc không bao giờ đám nói...
(nếu có gì không phải xin bỏ qua cho nghen !)

Hai lăm mùa Hạ ghé

Ngày đó đâu biết gì.
Nên làm con thỏ đế.
Mãi ôm hoài gốc si.

Tình thuở thời xa vắng.

Lén nhìn đóa Tường Vi.
Con tim như muốn nghẹn.
Nàng có hay biết gì.

Có gì đâu mà hẹn.

Tình đơn phương mà thôi.
Như thuyền trên bến vắng.
Thả xuôi dòng nước trôi.

Hai lăm lần hạ ghé.

Ngày ta chưa biết gì.
Nhưng bây giờ đã biết.
Mà biết để làm chi.

Thứ Sáu, 30 tháng 9, 2011

HẠNH PHÚC BẠN TÔI!

Núi Điệp, đồi Vom nơi trường Mộ Đức 2 tọa lạc


Nguyên văn bởi tuongvik86  
"Nhắn nhủ lòng nhau chớ ngại ngần
Tám ba - tám sáu nghĩa tình thân
Chung tay góp sức lòng thêm ấm
Dẫu củ lang sùng, bụng sướng rân"



Nguyễn Thị Tường Vi




HẠNH PHÚC LÀ CỎ HOA ...

Hạnh phúc nào đâu xa

Bình thường như cỏ hoa
Vô tình vương gót nhỏ
Mang đi về phương xa

Hạnh phúc là thương xa

Lỡ tình gần trước ngõ
Sau nữa đời sương gió
Còn lốc cốc thăm nhau

Hạnh phúc là thương nhau

Trong bộn bề lận đận
Cho nhau chẳng ngại ngần
Đôi ba điều rất nhỏ

Hạnh phúc là nói nhỏ

Nỗi nghịch lòng dẫu to
Chút thì thầm san xẻ
Đôi đàng không co ro

Hạnh phúc nhẹ như gió

Thoảng vô hình trên tay
Cửa lòng xin mở ngỏ
Nó nhẹ vào không hay

Một buổi chiều thưa mây

Bạn ngồi lòng bỏ ngỏ
Hạnh phúc kề bên đó
Nồi cơm sôi không hay …

Không xa như mây

Không bay như gió
Hạnh phúc kề bên đó
Nhỏ quá mà không hay
Hạnh phúc kề bên đó
Quá gần mà không hay
Ai về gọi nắng chiều nay
Bạn ta đón những vòng tay thật gần


thangCu


HẠNH PHÚC TAY TRONG TAY!

Hạnh phúc xa xôi quá
Nghe tưởng chừng trước sân
Mùi Rạ thơm còn nặng
Xa xôi mấy cũng gần

Trong miên man chút nhớ
Gửi chút tình chân quê
Lang sùng nghe thơm ngát
Người ơi nhớ thì về

Còn đâu đây hương vở
Mùa thu nào bở ngỡ
Tiếng trống trường ngày thơ
Vội vã đến bây giờ

Hạnh phúc có gì đâu
Mỗi ngày mới một màu
Vừa qua cơn bỉ cực
Bạn tôi đà có nhau

Dẫu riêng chung đây đó
Dẫu cách trở ngàn mây
Trong khổ đau dằng xé
Hư hao theo tháng ngày

Hạnh phúc có gì đâu
Thương sẽ chia trang vỡ
Giúp nhau lỡ luống cày
Hạnh phúc tay trong tay!
Hữu Phu


Quote Nguyên văn bởi thangCu Xem bài viết
HẠNH PHÚC LÀ GÌ HỠI CỐ NHÂN

Hạnh phúc là gì hỡi cố nhân
Cớ chi người cứ hỏi xa gần
Lâu rồi độc lập ai còn nhớ
Ngại ngùng chi nữa chuyện bang lân

Ai đi chẳng nhớ màu hoa phượng
Hò hẹn lâu rồi, ai vấn vương
Tự do bay giữa lưng trời nhỉ
Cánh vỗ còn e cái giậu trường

Em đây, gần lắm mà xa quá
Muốn hứng chiều rơi vớt nắng hoa
Trên tay mấy giọt phù hoa lệ
Hòa sóng trùng dương gởi bạn xa

Xứ Mộ ân tình, đau diệu vợi
Đồi Vom còn đỏ một phương trời
Trường xưa, thầm gởi niềm mong đợi
Bạn cũ, lời sao nghẹn giữa lời …

Hạnh phúc là gì hỡi cố nhân
Câu thơ ngần ngại biết bao lần
Muốn tung hê cả trời sương khói
Đành nát lòng con đứng giữa sân

Hạnh phúc là gì hỡi cố nhân
Tình xưa nghĩa cũ dẫu ly phân
Còn nghe lạc giữa miền tao ngộ
Chút tự tình nghe nó sướng rân

Hạnh phúc là gì hỡi cố nhân
Mộng xa đem đổi lấy thương gần
Cho tôi nữa củ lang sùng nhé
Một góc bình yên ở cuối sân

Hạnh phúc là gì hỡi cố nhân
Xa xôi chi những chuyện phù vân
Bạn tôi hụt thở miền quê mẹ
Nhắn nhủ lòng nhau chớ ngại ngần


thangCu


Những anh chàng "nhà quê xưa" thăm thầy giáo cũ, giờ nhìn lại hình thì lại thấy rất hạnh phúc.




Không đề
 
Hạnh phúc là gì hỡi cố nhân
Câu thơ ngần ngại biết bao lần
Muốn tung hê cả trời sương khói
Đành nát lòng con đứng giữa sân

Hạnh phúc là gì hỡi cố nhân
Tình xưa nghĩa cũ dẫu ly phân
Còn nghe lạc giữa miền tao ngộ
Chút tự tình nghe nó sướng rân

Hạnh phúc là gì hỡi cố nhân
Mộng xa đem đổi lấy thương gần
Cho tôi nữa củ lang sùng nhé
Một góc bình yên ở cuối sân

Hạnh phúc là gì hỡi cố nhân
Xa xôi chi những chuyện phù vân
Bạn tôi hụt thở miền quê mẹ
Nhắn nhủ lòng nhau chớ ngại ngần"
ThangCu

"Hạnh phúc tay trong tay
Không xa như gió mây
Hạnh phúc kề bên đó"

Nghĩa tình cứ vun đầy

Cho gió gởi ngàn mây
Chút hương xưa Hạnh phúc
Đến bạn bạn có hay
Hạnh phúc trong mắt cay!

huuphupq


HẠNH PHÚC LÀ ĐÂY


Hạnh phúc là đây hỡi thế nhân
Vần thơ đọng lại đã bao lần
Đào Thung Núi Điệp trời sương hội
Quê cũ trường xưa gọi cố nhân.

Hạnh phúc là đây hỡi thế nhân
“Bại thành , được mất bóng phù vân”
Chữ tình chữ nghĩa sao rộng lớn
Vun đắp hồn thơ đã mấy lần.

Hạnh phúc là đây hỡi thế nhân
“Có cầu Ô thước trên sông ngân”
Ba năm trùng hội đây vẫn đợi
“Một nửa vầng trăng nơi cuối sân.”

Hạnh phúc là đây hỡi thế nhân
Quanh ta lặng lẽ gần thật gần
Trời bắt bạn ta buồn duyên phận
Ta bắt trời thương bởi tình thân.



Lữ Thanh Khánh 



Phải chăng Hạnh phúc rất rất gần
Không xa xôi những chuyện phù vân
Đêm mong ngày tưởng ngàn hư ảo
Rất gần thôi những chân tình thân

Hạnh phúc cho ta một kiếp người
Trăm cay nghìn đắng thêm tý thôi
Dẫu biết một tý ngoài hư ảo
Thực - đẹp cho người cho cả tôi

Huuphupq 


thangCu:
Truongxua đã có lòng gom
Nào ai cắc cớ còm ròm chi đâu
Có lòng chẳng tạ cho nhau
Thì sao có chuyện càu nhàu, bạn ơi!
Mai này Quán Lát Duyên Nơi
Hạnh phúc được bạn chẳng ăn lời là dzui :-)

………
Trường xưa ở dưới chân đồi
Bay bay bụi đỏ mấy hồi gió qua
Kiến Khương tên cũ gọi là
Cây Chim Chim ngày cũ đầy hoa nặng mùi
Hạnh phúc nào có xa xôi
Bông Gòn Quán Lát nhẹ rơi trên đầu
Nữa cây kẹo kéo chia nhau


Trèo lên cửa sổ chụp đầu nhau chơi …
Mai về Quán Lát à ơi
Dưới cây Bàng cũ nhắc thời mơ hoa

................. 

Gặp người

Hạnh phúc nào ai hay
Giữa đôi bờ sóng vỗ
Chút ngày xưa tao ngộ
Vô hình về trên tay

Gió vô tình không hay
Mây hững hờ không biết
Phía sau bờ ly biệt
Hương tương phùng cay cay

Rượu không làm ta say
Trời đày ai chửa tỉnh
Chợt một chiều yên tịnh
Gặp người trong mắt cay

 thangCu



Quote Nguyên văn bởi binhc6 Xem bài viết
Hạnh phúc nào có hay
Đôi bờ kia cứ vỗ
Đâu mong ngày tao ngộ
Sao mắt mình cứ cay

Gió vô tình chiều nay

Xao lòng ai có biết
Sóng trùng khơi vĩnh biệt
Nhớ cát vàng mắt cay

Rượu cũng làm ta say

Mong sao ta đừng tỉnh
Cứ để lòng yên tịnh
Nhớ mong chút đọa đày
 
Trịnh Đình Binh




Hạnh phúc buồn

Hạnh phúc buồn chiều nay
Miếng mứt gừng trên tay
Mới nhâm nhi thấy ngọt
Thấm lâu rồi cay cay

Sóng vỗ bờ ly biệt
Bạn gọi chao chân ngày
Nhớ trường xưa tím ngắt
Nhớ cát vàng gắt cay

Rượu chẳng làm ta say
Dốc bầu ngơ ngác ngoắc
Nhìn nỗi đời cúi mặt
Hạnh phúc buồn lung lay





Chiều Hư Vô

thangCu:
Trời đất, tui phải mất công lắm mới tìm lại được!
....
Vui sao gặp lại chốn này
Thầy tui ...
Quán Lát ...
Gòn bay thuở nào ...
....
Hỡi bạn bè tui ai người còn nhớ, thuở xưa thầy đặt tên cho Quán Lát là "Thị Trấn Bông Gòn" ...


Trường Kiến Khương- Đức Chánh


Sân trường Kiến Khương ngày xưa


Ta nghe chiều rơi lối cỏ
Mảnh hồn vụn vỡ chân ngày
Nhặt gom từng mảnh nhỏ
Vỡ òa đầy trên tay

Hôm qua hóa hình cỏ dại
Héo úa mờ trong chiều mây
Ta nhặt lên từng sợi
Xuyên nắng chiều lung lay

Lá úa cuối ngày rơi khẽ
Âm khô khốc vướng cành khô
Con chim chuyền thật nhẹ
Không biết chiều hư vô

Ta đặt buồn thật nhẹ
Trên vụn cỏ úa vàng
Tháng năm chết khẽ
Trên đồi cỏ hoang . . .

Thu ‘98

thangCu

MỘT CHÚT

Chút lạnh thành đông năm ấy
Chút nắng vàng, ươm hạ cháy khô
Chút phượng rơi nhuộm đỏ sân trường
Thênh thang một trời thu năm ấy.

Chút buồn vui góc ngồi thuở ấy.
Chút thẹn thùng e ấp ngày xưa
Chút long lanh, mắt biếc
Chìm đắm cõi lòng ai.

Chút nữa thôi, một chút nữa thôi
Để ta nhớ lại những ngày đã qua
Chút buồn vui của thuở học trò
Ôi! Còn chút gì để quên để nhớ ?

hatbui, 03/10/2011

CHỈ VÌ TÌNH YÊU

Anh đã hiểu vì sao
Em thích làm hạt bụi,
Chỉ vì trong chiêm bao
Em thấy anh đi
Trên con đường đất nóng.

Anh cũng biết vì sao
Em muốn làm hạt bụi
Chỉ vì em khát khao
Mãi cùng anh đi
Trên con đườnng lầy lội.

Anh đã hiểu vì sao
Dù chỉ là rất nhỏ
Che được nắng cho anh,
Dẫu rất là mong manh
Che được mưa anh bước
Em vẫn luôn nguyện ước
Làm hạt bụi anh yêu !

Em ơi! Anh đã hiểu
Vì sao khóe mắt anh
Luôn một màu long lanh
Khi nghĩ về hạt bụi!

LTK 05-10-2011


Chả là sáng nay đi làm,trời mưa lất phất. Không biết trên suốt 15km đường có chỗ nào có Hạt bụi không? Có một điều tôi biết chắc là trên người tôi chỗ nào sạch nhất, khô ráo nhất là chỗ đó có Hạt bụi đã che cho tôi.
Vì vậy tôi sửa lại bài thơ.