Tìm kiếm Blog này

Thứ Sáu, 11 tháng 11, 2011

TRẢ NỢ TỪ HỒI ...



“Hai mươi năm em trả lại rồi
Trả nợ một đời xa vắng vòng tay “(I)
Cho mưa rơi bên sông lở bồi
Trả nợ từ hồi chưa sắt se bay

Hai mươi năm quay lại bờ mây
Không hay cuộc hẹn một nẻo sông hồ
Lưng chừng ly chếch choáng cơn say
Bước vội tìm nhau trên phố lô xô

Hăm lăm năm cũng biệt giang hồ
Vuốt cội rong rêu lưng trời tao ngộ
Năm tháng mỏi bờ cây ngọn cỏ
Cuộc hẹn đầu sông xa vắng câu hò

Ba mươi năm còn mươi ngón gõ
Tàn rã hư hao mưa nắng mong chờ
Ta hoang vu bên thềm lá đỏ
Tím ngắt chiều hoang ngả bóng vu vơ

Bao nhiêu năm nần nợ vô hồi
Nợ hết nợ còn buồn vui theo nhau
Dài nhân gian vô tận lở bồi
Thêm nợ lần này trả lại về sau …

-thangCu
(ngày mười một tháng mười một năm hai ngàn mười một)

Ghi chú: (I) ca từ trong bản nhạc “Xin trả nợ người …” của Trịnh Công Sơn




2 nhận xét:

Nguyễn Hữu Phu nói...

XIN TRẢ NỢ NGƯỜI!

Hai lăm năm ai đã nợ ai
Mà sao thức mãi những đêm dài
Ta vay, người gửi làm sao trả
Một chút tình xưa ta của ta

Hai lăm năm xin trả nợ đời
Nữa khoảng giòng đời ta đã vay
Phút tim thổn thức giờ xin trả
Phút ngất men tình những phút say

Lẽ nào trả hết những ngất ngây
Chếch choáng theo ta những tháng ngày
Cuối đất cùng trời ta xin trả
Ngã nghiêng chao lượn những cùng mây.

thangCu nói...

Nợ nần thủng thỉnh trả nhau
Mốt mai lỡ có quá cầu ... xù luôn! ... hì hì hì .... :-)