Tìm kiếm Blog này

Thứ Tư, 28 tháng 12, 2011

Thất tửu thi của Thang Cu

GIỌT RƯỢU GIỮA TRỜI NAM
(Nhất tửu thi)

Lâu rồi không nhậu trên sông
Thả rượu giữa giòng
Mênh mông sông nước
Chòng chành ghe con
Trôi xuôi
Lội ngược
Lục bình theo con nước nổi loanh quanh
Đôi bờ dừa nước xanh
Lòng thòng chùm rễ đước
Gió miền Tây thổi ngược
Con nước phù sa đùng đục xuôi giòng
Bạn cũ còn không
Mênh mông một thủa trời nam
Ngày xưa phiêu bạt
Nhớ dài câu vọng cổ
Nổi mênh mang con nước bạc xa ngàn
Tan loãng trời mây vắng
Miền tây nam trời nhàn nhạt nắng
Tím lục bình nhuộm nhớ áo bà ba
Biền biệt phương xa
Khấp khểnh lòng ta nhớ rung rinh cầu khỉ
Buổi ấy lòng thơ chưa đầy mộng mị
Nhớ miền trung giữa sóng Cửu Long giang
Ta cạn ly men
Gởi nhớ cánh mây ngàn
Nhảy xuống dòng sông đục phù sa cuồn cuộn
Bụm nước trên tay nhớ cát trắng sông Trà
Giữa mênh mang vọng cổ
Áo bà ba thấp thoáng ngã ba sông
Hương sầu riêng đằng đặc
Giữa cơn say muốn khóc một câu hò
Một buổi mây chùng nước nổi cũng giờ xa
Ta gởi gió về đông
Gọi lục bình ơi
Đâu rồi hoa Điên Điển
Nguồn Tây Tạng, trường giang xuôi tới biển
Men thiên sơn đà nhạt mộng giang hồ
Có ai cạn cùng ta ly rượu buồn hoa cỏ
Vớt tự ngày xưa trôi nổi tuổi đôi mươi



-thangCu

ĐỔ RƯỢU TRÊN ĐỈNH NÚI ĐIỆP
(Nhị tửu thi)

Ta đứng giữa hoàng hôn xứ Mộ
Một chiều xưa mây phủ phía đồi Vom
Đỉnh núi Điệp thiệt tình không cao lắm
Đủ thả lòng ta đón gió tận Dương Quan
Con đường cái quan
Ngày xưa còn vắng lắm
Họa hoằn một chuyến xe qua
Khói bếp chiều quê lủ phủ mấy cụm nhà
Xóm nghèo tui đó
Một thời nuôi mộng bay xa
Một chút hương quê cay lòng người trở lại
Những ngày xưa thân ái …
Một thủa còn mang
Ngọn gió lang thang rung rinh cỏ vắng
Núi không cây, sỏi vụn dưới chân chàng
Ta đập bầu rượu vỡ
Giọt nào tan vội vã
Trên đất trắng quê nhà
Hai tay hứng nước nguồn khe giữa núi
Rửa hồng trần giữa buổi dạ hoang mang



-thangCu

MỘT MÌNH UỐNG RƯỢU GIỮA GIÒNG VỆ GIANG
(Tam tửu Thi)
 
Vệ giang nguồn chảy tự đâu
Mà xuôi con nước dạt dào xuống đây
Nữa bầu rượu cạn trên tay
Giòng trong bến đục nào hay nỗi mình

Trở về cuối buổi thư sinh
Lỡ tà áo trắng mộng tình chửa trao
Đà nghe sóng gọi ba đào
Mốt mai chẳng biết còn bao nhiêu lần

Giữa giòng gối cát phân vân
Một mình đắng rượu phong trần ngủ quên
Giật mình thấy giữa mông mênh
Vùi chân xuống cát nghe lênh đênh buồn

Nhìn con nước dật dờ tuôn
Lá tre khô tự cõi nguồn trôi ngang
Em ơi mai có lỡ làng
Phù hoa xin hẹn mơ màng kiếp sau

Bây giờ mộng chẳng tìm nhau
Ơn trời, tuổi ngọc còn nhau tới giờ
Tháng năm trôi cứ ơ hờ
Tạ người năm cũ lời thơ ngút ngàn



-thangCu

RÓT RƯỢU GIỮA ĐỒI VOM
(Tứ tửu thi)

Đến với Nội khi Người không còn nữa
Rượu lưng bình con rót giữa đồi Vom
Con không về khi Nội trông trước cửa
Rượu tang buồn con rót dưới mây thưa

Năm tháng mỏi đà mòn chân lữ thứ
Nỗi biệt ly biết rót mấy cho vừa
Bầu rượu thuốc ngày xưa con uống trộm
Tới bây giờ Nội có biết hay chưa

Cạn với vô cùng nước mắt nhòa bên mộ
Khói tàn hương lờ lững gọi hư vô
Ngày xưa ấy con cùng ông tìm cuộc
Bước trầm luân đạp mấy nẻo sông hồ

Giờ gom nhặt những bóng ngày lãng đãng
Cỏ tranh nào còn gõ nhịp sư vang
Giấc mộng cũ Nội hình như có kể
Đợi mai kia không biết có muộn màng

Còn lưng rượu con cạn cùng giọt đắng
Để chân ngày trôi hết cuộc ly tan
Con gởi hết cõi tận cùng thinh lặng
Bóng thời gian lần lữa đến võ vàng



-thangCu

UỐNG RƯỢU VỚI ÔNG RAU
(Ngũ tửu thi)

Ta về giữa buổi mờ sương khói
Hang cũ còn đây tựa mé đồi
Ông Rau rũ áo theo mây gió
Thằng Cu bưng rượu rót lưng trời
Mây phủ che đầu mơ cố xứ
Sóng vỗ xua chân mộng viễn khơi
Nữa chén phù du thôi cứ cạn
Mai này hẹn gặp cõi rong chơi



-thangCu

ĐẬP BẦU TRÊN ĐỈNH ĐẦU ĐÁ BẠC
(Lục tửu thi)

Còn đây dấu tích Cao Biền
Trôi từ huyền sử ngự miền Mộ Hoa
Tự nhiên thấy lạc phương nhà
Tháng năm về lại cội đà hư hao

Ta về nhặt lại chiêm bao
Vuốt tà áo trắng hư hao mấy lần
Đầu non đứng vói hư vân
Lơ phơ với gió dưới chân cỏ buồn

Lạc loài đá rớt cuối truôn
Nỡ nào đạp đổ bên cồn sóng xô
Người xưa não chuyện cơ đồ
Bày nên tích chuyện cơ hồ nhắn nhe?

Đá buồn thiếu nước nguồn khe
Hay sầu thủy mạc tàn về cuối sông?
Nhân tâm rách buổi phân lòng
Sao ly loạn giữa nối vòng cánh tay!

Đá buồn trắng bạc cơn say
Mấy cành gai trắng lung lay nói gì
Tạ từ nhoà mắt hoen mi
Hẹn mai mốt gặp còn gì nhắn nhe …



-thangCu

ĐẬP BẦU MỘT BUỔI TÀN TRĂNG
(Thất tửu thi)

Bạn ơi giữa cuộc cơ cầu
Ta đi bỏ dở câu ầu ơ thương
Ngập ngừng chân bước còn vương
Buổi hồng hoang cỏ hoa nhường thơ ngây

Một thời sách vở trao tay
Bờ thương lở mộng mơ trầy trụa đau
Cũng thì từ tạ cùng nhau
Não nùng ai có qua cầu mới hay

Tàn canh ướt cánh thơ say
Buồn không khóc ngất mà lay nguyệt tàn
Tạ người trong buổi cơ hàn
Mấy cơn lổn ngổn lang ngang cõi lòng

Buồn cơn lỡ dỡ long đong
Ừ thôi từ tạ bờ trong bến ngầu
Tạ từ hẹn lại xa sau
Cỏ may buổi đợi bên cầu tương giao …



-thangCu

2 nhận xét:

Luong Phuc Du nói...

muốn hát một câu hò chứ sao lại muốn khóc một câu hò?

Nguyễn Hữu Phu nói...

Ở đây nó muốn dùng từ Khóc Đủ à!
Cũng vì cái nhớ da diếc quê hương mà nó muốn nói như vậy.