Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 2 tháng 8, 2016

TÔI ĐI DẠY

TÔI ĐI DẠY 



Ba mươi sáu năm trước , vừa tốt nghiệp ĐH tôi được Ty Giáo Dục Tỉnh Nghĩa Bình phân công về dạy trường cấp 3 Tư Nghĩa .
Tôi đi dạy trong cái thời “cơm áo gạo tiền ”. Dạy được hai tháng tôi quyết định quay trở lai Sài Gòn để tìm công việc khác . Trước khi vào Sài Gòn một ngày, tôi đi thăm những người thân, trên đường đi hôm ấy tôi gặp một nhóm , họ toàn là những người say xỉn, quậy phá ngông cuồng . Không cần biết là cán bộ hay dân thường, ai mà đi đến đây đều bị họ chặn lại và buột quay lại 50 mét xin phép người thủ lĩnh tóc dài đang ngồi cầm chai rượu thì mới được đi qua .
-Một người cán bộ của nhà máy điện đi trước tôi bị chặn lại hỏi : ” ông làm nghề gì ?” ông ấy trả lời “ Tôi làm điện lực ” liền bị quát : “ lui lại 50 mét ! xin phép ông tóc dài kia rồi mới được đi ” . Ông cán bộ ấy liền chấp hành vô điều kiện.
- Đến lúc tôi và người bạn tên Cường cùng là giáo viên đi trên chiếc xe honda vừa đến nơi cũng bị chặn lại hỏi : “ Mấy ông làm nghề gì ? ” . Tôi vội trả lời :“ làm thầy giáo” . Chợt nhìn trên khuôn mặt của người say xỉn, ngông cuồng ấy tôi ngạc nhiên đến lạ kỳ , không còn cái khuôn mặt hung dữ như lúc nãy mà thay vào đó là sự hiền lành và lễ phép nói : “ Dạ.! mấy thầy đi đi !” Tội vội vã chở Cường đi khỏi nơi nầy .
Ngồi cầm lái chở người bạn mà tôi thấy vui vui , trong lòng thầm nghĩ trên đời nầy có những kẻ như điên cuồng, họ mất đi nhiều thứ của một con người ấy vậy mà họ vẫn còn biết quý trọng người thầy giáo.
Tối hôm đó tôi về nhà vui vẻ không còn cái ý định đi Sài Gòn và ngủ một giấc ngon lành, sáng hôm sau đến lớp ….. TÔI ĐI DẠY _ Dạy.để được vui với nghề và được thanh thản với cuộc đời của một người thầy giáo tên Phong họ Trần !........Câu chuyện ngắn chỉ có vậy thôi.


Trần Phong- GV Tư Nghĩa I

Không có nhận xét nào: