Tìm kiếm Blog này

Thứ Hai, 26 tháng 9, 2011

Đề Thơ Quê hương

QUÊ hương một thuở là nhà
HƯƠNG cau, vị khế khó mà phôi phai
MỖI chiều hôm, mỗi sớm mai
NGƯỜI đâu một nẻo mà hai cung buồn
CHỈ xỏ trật trôn kim đành vậy
MỘT giang san thấy mấy hình dung

NHƯ
hư như huyễn không cùng
sương khói tỏa giữa vùng ly tao
CHỈ sao hết hoa nào xứ Mộ
MỘT nhành dương khẽ gõ hư hao
MẸ ơi con chửa về rồi
THÔI thì thêm nỗi thề bồi mốt mai …

QUÊ
nhà buổi hết phân hai
HƯƠNG hoa có trọn hết vài tốt tươi?
NẾU phải chết giữa thời ly loạn
AI không mong hoa cỏ huy hoàng
KHÔNG chờ đợi điệu ly tan
HIỂU lòng hoa cỏ muộn màng không em

SẼ
cuối xuống ôm ngàn hoa tím
KHÔNG một lời tạ bóng hoàng hôn
LỚN lên từ cỏ bên cồn
NỔI trôi mấy buổi đà chồn đôi chân
THÀNH cơn gió đuổi phù vân
NGƯỜI ơi có nhặt đôi vần hư hao …


...................

QUÊ nhà mấy độ du miên
HƯƠNG lan chở mấy muộn phiền em trao
LÀ phương vắng ngắt câu chào
VÀNG rơi Lỗ Lội ai nào có hay
HOA Triền Lâm, trái Mỏ cày
BÍ đường Văn Thánh bên lầy lội quan

LÀ An Phong, giữa lối đàng

HỒNG hoang buổi ấy mơ màng sông Thoa
TÍM mây chiều phủ La Ngà
DẬU thưa con sáo là đà bay sang
MỒNG tơi ngả ngọn thăm nàng
TƠI bời hoa lá bởi chàng An Mô

LÀ hoa Bàu Súng ai chờ

ĐỎ hồng đôi má ai ngờ mà nay …
ĐÔI bờ sông Vệ ai hay
BỜ trong bến đục lâu ngày còn không …
DÂM bụt bứt bỏ ngoài đồng
BỤT ơi bụt hỡi đau lòng ai đây!

MÀU tàn phai, lá thu bay

HOA ngày xưa héo ngày nay phụ phàng
SEN còn đợi nguyệt ghé sang
TRẮNG trinh nguyên mộng dâng nàng trăng thanh
TINH Hoa đà rớt bên ngành
KHÔI nguyên e cũng chòng chành yên ba
 
...........................
LÀ đâu mộng đọa mơ đày
HƯƠNG xưa phấn cũ tróc trầy bao nhiêu
HOA vàng nhạt phấn bao chiều
ĐỒNG xưa em rã ít nhiều chiêm bao
CỎ tranh Đức Chánh còn cao?
NỘI tôi xưa cuốc mấy sào phồng tay

BAY tràn mộng úa hôm nay

TRONG chiều tỉnh tỉnh say say Hạ về
GIẤC buồn núi Điệp cung mê
NGỦ ngày lạc giữa động mê núi Vàng
ĐÊM tàn cánh Vạc bay hoang
HÈ ơi, ai có về ngang bến Đình

QUÊ nhà buổi hết điêu linh

HƯƠNG cau có ủ hết tình nhân gian?
LÀ đây Don vẫn bên đàng
VÒNG tay Nghĩa Dõng phụ phàng chi đâu!
TAY gầy nay dẫu xa nhau
ẤM lòng thủa ấy, bạc đầu còn chưa …

CON đò Đông Mỹ còn đưa?

NẰM bên cửa Lở nghe mưa Cát Vàng?
NGỦ quên bên bếp Kê Vàng
GIỮA cơn có thấy lạc hoàng hạc bay?
ĐÊM tàn sao rụng ai hay
MƯA ngàn lay lắt bờ mây mộng Hời
 



thangCu 

1 nhận xét:

MoDuc2 - K83-86 nói...

Thả lòng đi giữa quê hương
Nghe người xa hát lòng vương vấn buồn
Quê nghèo một dãi miền trung
Như loang tận mãi muôn trùng khơi xa
Tháng năm vất vả công Cha
Sinh thành nghĩa Mẹ lệ nhòa mắt cay
Trường xưa Thầy cũ còn đây
Bạn xưa mấy đứa lất lây phương nào
Quê nhà còn lắm hanh hao
Nắng, mưa, bão tố với bao dòng đời!
Con vào trường cũ bạn ơi,
Nhân, Nghĩa, Trí, Tín vào đời thay cha!
Lặng lòng nghe giữa quê nhà
Bạn ơi! Bạn đã cho ta tình người.