Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 27 tháng 9, 2011

GỞI BƯỚM VÀNG KIẾP TRƯỚC

Photo by thangCu
GỞI BƯỚM VÀNG KIẾP TRƯỚC

“Rằng xưa có gã từ quan
Lên non tìm động hoa vàng nhớ nhau …”
Lời nhạc ngày xưa
lan man nối mấy nhịp cầu
Gõ trái tim trinh …
Thổi những mông lung đầu đời
bay miên man qua hoa đồng cỏ nội
Dây tơ hồng trên đồi Vom cuốn vội
Rũ vàng mơ trên những nhánh gai gầy
Nhạt nắng thu bay
Lung linh trên bến ngọc
Lá tre khô xào xạc những chiều đông ...
Đừng gọi TÌNH YÊU
Đừng tụng xưng BẤT TỬ
Cứ để nỗi KHÔNG TÊN man mác với trời chiều ...
Nhẹ lòng với những tịch liêu
Tự nhiên lá đổ …
Phong kiều gọi tên
Tự nhiên lòng
gởi mông mênh
Dù cho dạ bạc chông chênh phận người
Dù cho còn - mất nụ cười
Mắt xưa buồn thánh
có vời vợi đau
Tự nhiên cho những xa sau
Dù phong ba đổ ngàn lau lách mình
Mảnh lòng tự buổi thư sinh
Tự nhiên cùng
những tử sinh hồng trần
Nữa đời đã tỏ phù vân
Chiều nay gõ khúc phong trần tự khi ….

…….
thangCu

 
Ừ ừ …. cứ để đó đi

Giữ topic cũ …
Có gì ….
Sao đâu ….
Bướm Vàng, bướm Trắng ….
Cùng nhau
Hoa đồng cỏ nội tui rải vào cho vui
……

Thơ phụ họa của Lữ Thanh Khánh:
Bướm vàng là con bướm vàng
Bướm ơi ,Bướm phải là nàng năm xưa
Đường dài khi nắng khi mưa
Thình Lình, Bến Thóc bao mùa đi qua.
Vườn nhà lắm sắc nhiều hoa
Tuổi tiên tập vở đậm đà văn thơ.
Sang sông không vẹn chuyến đò
Đêm đêm mượn tiếng à…ơ đậy lòng.
……
Tui thôi chẳng kể lung tung
Khéo không Bướm lại “guậy” phòng của tôi.
Ba câu đã rõ một lời
Thangcu còn muốn à ơi… Bướm vàng?
 

Không có nhận xét nào: