Tìm kiếm Blog này

Thứ Bảy, 24 tháng 9, 2011

Khánh ơi nó đã đi rồi
Cho dù nặng gánh giữa trời chưa thôi
Chuyện đời nó dẹp lâu rồi
Nợ đời nó vẫn lở bồi cưu mang

Bây giờ nó nữa thế gian
Nữa đâu ở cõi trăng tàn khói sương
Nữa ngày hai bữa như thường
Nữa chơi nhật nguyệt khói sương cõi nào

Nữa thì lượm nhặt chiêm bao
Nữa bươn sóng gió ba đào như ai
Nữa thường sớm tối hôm mai
Nữa như tịch lặng triều mây gió ngàn

Nghĩa tình thằng nó chứa chan
Lặng im dzậy chớ ly tràn nó bưng
Lâu ngày gặp bạn nó tưng
Chết sống chẳng nệ nữa là muối gừng mặn cay

Bây giờ có mặt ông đây
Nó đi nhắn lại: “còn hoài tình thân
Bạn ơi xin chớ ngại ngần
Mặt trời mọc - lặn vẫn cứ xoay vần đông – tây”

Ngày 10 tháng 6 năm 2011
Nguyễn Đỗ Phúc Linh 

Lữ Thanh Khánh: 
NÓ ƠI

Nó ơi sao vội đi rồi,
Gánh kia dù nặng giữa trời chưa thôi?
Được chăng dẹp bỏ chuyện đời,
Khi đời còn nợ lở bồi cưu mang?

Bây giờ đang giữa thế gian
Có nên tìm đến trăng tàn khói sương?
Giữ ngày hai bữa như thường
Giữ chơi nhật nguyệt trên đường gian lao

Giữ gì nhặt được chiêm bao
Giữ trong sóng gió ba đào như ai.
Giữ chiều tối , giữ ban mai,
Giữ tịch lặng ,giữ chiều mây gió ngàn.

Nghĩa tình còn đó chứa chan
Lặng im vẫn biết ly tràn thường bưng
Lâu ngày gặp bạn lưng tưng
Ai đâu cản được muối gừng mặn cay.

Bây giờ trò chuyện ở đây
Nữa mong sống với những ngày tình thân
Cớ chi mà phải ngại ngần
Mặt trời mọc-lặn xoay vần đông-tây.
***********

Hai tay hứng giọt chiều rơi
Tháng năm khẽ sống trên đồi cỏ hoang.

Này ông Cu ông thấy hai câu ấy như thế nào?  Ông ơi,

Nó đi đà bảy năm rồi
Nợ đời dù vẫn lở bồi cưu mang
Một thân nó xẻ đôi đàng
Đôi cung trầm bổng tình tang hồng trần

Thân gầy nó ở thế gian
Cõi triều tâm ở trăng tàn khói sương
Vẫn ngày hai bữa như thường
Vẫn bờ tịch lặng xa vương hồng trần

Chiêm bao nó nhặt ân cần
Nhắn cho em út biết phần ảo hư
Nẻo đời nó đón như như
Chẳng cầu tham thố huyễn hư sự tình

Nghĩa tình một buổi bình sinh
Đầy vơi nó tỏ, u minh nó tường
Tràn ly nó nghẻo như thường
Bốn năm không rượu cũng thường như không

Chuyện trò chẳng lửng lơ lòng
Dốc bầu nó chẳng ngại ngùng gươm đao
Giữa miền đất thấp trời cao
Nó mong bạn hiểu dạt dào tri âm

thangCu
(ngày mười một tháng sáu năm hai ngàn mười một)

Không có nhận xét nào: