Kính tặng Thầy Trang cùng các bạn của tôi!
Ai biết chỉ dùm tôi
Có một ngã rẽ cuộc đời,
Hai mươi mấy năm rồi có lẽ.
Thằng bạn ngày xưa,
Tóc hoa râm, vai sần đi
Gánh vác cuộc đời
Lầm lũi như bao đời Cha, Mẹ.
Một tí thở than bạn bè tôi
Có bao thằng như thế.
Chúng mình sinh ra
Đất nước mình thời khốn khó
Vực dậy mà đi.
Thầy giáo chúng mình
Ngày xưa cũng thế
Xe đạp cà tàng
Ngày hai buổi đến trường,
Bâng khuâng chiều mưa
Quần áo sờn, ướt, lỡ tiết dạy ngày mai.
Chúng mình sinh ra, ngày tháng vô tư.
Trò chơi ngày xưa, bi mù u, trái dụ,
Tắm sông trưa hè, ngủ võng bờ tre.
Để hôm nay,
Con mình sinh ra
Đâu còn tha thiết nữa,
Trái mù u đốt sáng đêm học bài,
Có biết thời khốn khó.
Thôi thì bạn ơi!
Ngày xưa ấy, giờ qua rồi,
Cái cố quên, ta quên rồi lại nhớ,
Kỷ niệm ngày nào cố nhớ để mà quên.
Ta quên tháng ngày khó khăn,
Ta quên những trò chơi xưa cổ,
Đừng quên tháng ngày xưa ấy, bạn bè tôi.
Ngã rẽ cuộc đời, bạn tôi giờ mỗi đứa,
Tóc hoa râm vai sần đi
Gánh vác cuộc đời.
Đứa may mắn, phú quí giàu sang.
Thầy giáo chúng mình cũng như ngày xưa cũ,
Bục giảng khang trang bài giảng vẫn ngày nào.
Tóc Thầy bạc, ôn kỷ niệm một thời,
Các con nghe đừng quên nhé ngày xưa.
Quê nhà, 22-08-2010
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét