Tặng các bạn trường Mộ Đức II
Niên khóa 1983-1986!
Thu qua hè lại bao lần
Tuổi thơ nay đã tứ tuần ngược xuôi,
Đi đường thấy cánh phượng rơi
Buâng khuâng lòng chạnh không nguôi nhớ trường.
Bên đồi dưới mái yêu thương,
Ba năm trung học như gương sáng ngời.
Nhớ sao giọng nói – Thầy ơi
Mỗi môn học là cuộc đời thêm hoa.
Nhớ ngày nắng gắt bỏng da
Tìm cây hóng mát vui ca vườn đàn,
Mùa mưa con suối nước tràn
Giờ chơi thả lá miên man làm thuyền.
Nhớ khi gió bấc lùa hiên
Thấu xương lạnh buốt bạn hiền ôm nhau,
Trời xuân rẫy đá xanh màu
Tan trường leo dốc dụm đầu núi cao,….
Nhớ ngày cuối cấp xôn xao
Nặng cùng trang sách tình nào mênh mông,
Bài ôn thấp thoáng bóng hồng
Thẹn thùng mắt biếc lòng không ra lời,
Rụt rè tay chặt tay lơi
Giờ thi kết thúc là hồi cách xa.
Ve ngân, phượng đỏ, dương tà
Sao tôi quên được bài ca sân trường,
Bài ca áo trắng tinh sương
Bài ca hai tiếng quê hương diệu kỳ.
Ai ơi hãy giữ những gì
Hai lăm năm trước có thì hôm nay.
TP HCM ngày 10/03/2011
Lữ Thanh Khánh 12C6
Cảm ơn Diễn đàn, cảm ơn Hữu Phu , Cảm ơn Tường Vi, Cảm ơn Thuý...... Cảm ơn tất cả đã tạo cho thằng Lữ đây cơ hội chia sẻ. Đây là hình ảnh Bà xã tôi Bùi Thị Nguyệt lớp 10B
BỮA CƠM CHIỀU
Mười lăm năm bóng khuất trời tây,
Em đi, anh ở,...mãi còn đây:
Hiên hè, đầu ngõ em thấp thỏm,
Tay bồng tay bế anh thì say.
Cơm canh, chén đũa sẵn trên bàn,
Giếng mát anh dầm xả men tan,
Trong phòng con khóc em ru,dỗ
Vợ chồng bữa muộn mải râm ran.
Một gợn buồn anh em cũng không.
Anh ở, em đi,....lệ ngấn dòng,
Cơm chiều ngõ đợi ,hè, hiên nhớ.
Bao giờ bóng ấy mới về đông?!
HCM 30-03-2011
HAI NỮA TRĂNG XA
Anh ở em đi độ lúa đòng
Nữa vầng trăng giã biệt trời đông
Nữa vầng trăng mãi trời tây ngóng
Mấy điệu à ơi nghẹn ngõ lòng
Một gánh tình chung xin để lại
Hồng trần thôi lỗi hẹn cùng anh
Gởi chàng đôi trẻ còn thơ dại
Thiếp nợ ngày sau nối chỉ mành
Một nữa trời đông xin gạt lệ
Để nữa trời tây khỏi khóc về
Nợ chàng xin trả ngàn sau nhé
Mong chàng đắp lại nghĩa phu thê
thangCu
(ngày bảy tháng tư năm hai ngàn mười một)
Mười một tháng tư ...
Chúc mừng, chúc mừng bốn lăm cái mà xuân xanh
Ông say say, ông sỉn sỉn, ông té cái ành … dzậy mà đã hai con
Hai con cái mà hai con ….
Ngày nào ông ốm tỏng ốm tong
Dzợ ông đi trước mà ông ở lại ông bế ông bồng hai con
Giờ này con ông nó chẳng còn nhỏ con con
Tui xúi ông có dzợ trẻ đặng nắng non nó đỡ đần
Bây chừ ông bự y như kỳ lân
Ông mà biết thân, ông có biết phận ... thì tui xin ông nhậu nó dzừa dzừa …
Chúc ông bớt bớt say sưa
Mai mốt dzề họp mặt thì cũng dzừa thêm con!
Thêm con cái mà thêm con ...
Lữ Thanh Khánh:
Muôn dặm xa xôi vẫn như gần
Cửa lòng vừa hé đã ngoài sân.
Sinh nhật tôi quên "thằng" gởi nhớ,
Riêng tư nhật nguyệt gởi tình thân,
Quan-Trương tam quốc thời xưa kể
Thục - Ngụy đôi đàng tạm cầm quân,...
Bốn lăm năm chuyện đời sao vãn?
Xa xôi muôn dặm nhớ bước chân.
ĐÁP LỜI ÔNG
Biết sao đong được nỗi xa - gần
Nỗi lòng trong ngõ lúc ngoài sân
Nữa đời lắm chuyện ba hồi nhớ
Mãn kiếp phù dung có thứ quên
Năm thuở mười thì trăng với gió
Ba chìm bảy nổi cựu cùng tân
Chuyện đời có có không không đó
Thôi để rồi mai giũ nợ nần
thangCu
(ngày mười ba tháng tư năm hai ngàn mười một)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét