Tìm kiếm Blog này

Thứ Bảy, 24 tháng 9, 2011

Những bài thơ của Bùi Tấn Xương

BẾN SÔNG QUÊ

Về lại với bến sông quê

Đằm mình trong dòng nước mát
Sóng vỗ bờ dào dạt
Chở gió lên bát ngát hương đồng.
Về lại với bến sông
Nơi ngày xưa mẹ ngồi giặt áo
Giặt nỗi gian lao
Giặt những khốn khó phận người
Một đời mẹ ngồi
Gạn đục khơi trong
Tay lam lũ khơi bao niềm mơ ước
Cho tháng ngày con được lớn khôn.
Về lại bến sông quê
Có con đò chòng chành nỗi nhớ
Tóc em thơm ngày hai đứa tự tình
Bờ môi vụng về tìm gặp bờ môi
Trăng ngẩn ngơ
Sao cũng ngẩn ngơ
Rụng vào lòng sông thổn thức
Nụ hôn đầu ngọt mãi những vần thơ.
Về với bến sông quê
Gặp lại tuổi thơ tôi ngạo nghễ
Vắt vẻo lưng trâu
Bay bổng cánh diều
Những buổi tập bơi hụt hơi cho chuồn chuồn cắn rốn
Tiếng cười giòn oà vỡ mặt sông
Nước trong veo chập chờn bao viên đá cuội
Viên đá nào tôi đã thi ném ngày xưa...

Ơi bến sông quê

Bóng hàng tre trầm mặc
Soi xuống một bờ dậy sóng
Bờ bên kia xa vắng khôn cùng!...

Tháng 3-2008


GIẤC MƠ MÙA HẠ


Có thể nào quên

Có thể nào trở lại
Những cơn mưa nhạt nhoà tháng tư tháng bảy
Tuổi thơ tôi ồn ã tiếng sấm rền.
Em có còn bắt bướm dưới bờ tre
Hái bông bụt làm đèn lồng dạ hội
Ơi cô bé chân trần tóc rối
Gửi ước mơ lên những đôi cánh chuồn chuồn.

Tôi vẫn đi về trên bãi sông

Ngắm sắc phượng
Níu mùa hè năm cũ
Để cùng em ngồi hóng gió đồng
Nghe hương lúa thơm lừng thì con gái
Ngắt cụm cỏ gà đá dọc bờ hoang dại
Em dỗi hờn tôi nước mắt lưng tròng.
Em và tôi đã qua bao mùa hạ
Giờ em lấy chồng biền biệt xứ xa
Bỏ lại sau lưng khoảng trời nắng gió
Tôi một mình tìm nhặt tiếng ve rơi.

Mùa hạ tương tư

Mùa hạ không lời
Nơi xa lắc có lần nào chợt nhớ
Mai tựu trường
Em kịp về không!...

Tháng 8 - 2008


GÓC MÙA THU


Mùa thu theo em xuống phố

Gió chiều ngơ ngác mắt nai
Có chiếc lá vô tình
Bềnh bồng tóc rối
Và em cứ hồn nhiên
Và ai đó bồi hồi
Sao cứ bảo mùa thu vàng hoa cúc
Áo trắng tan trường trắng cả hoàng hôn
Bao thanh âm cả một ngày bận rộn
Có vui bằng tiếng nhịp bước chân em
Ta chợt thấy thu về sau áo mỏng
Chút hao gầy đậu xuống bờ vai
Lòng xao xuyến nhưng không còn mộng mị
Và ta là một góc thu rồi...
Tháng 8 - 2007

NGƯỜI DƯNG


Bềnh bồng

nửa mảnh trăng rơi
người không duyên nợ
suốt đời người dưng
ngày mai
em đi lấy chồng
để vương vấn
để chạnh lòng người dưng...

LỤC BÁT TÌNH


Gió đông thổi lạnh ngoài hiên

Làm bay đi mất ngoan hiền em tôi
Không như cái thuở xa xôi
Có dù lỗi hẹn vẫn ngồi đợi nhau
Đợi nhau mãn mấy mùa cau
Xuôi dòng nước chảy bên cầu lặng thinh
Chắc là thế sự nổi nênh
Tình như hàng hoá xuống lên thất thường
Yêu nhau theo giá thị trường
Cân, đong, đo, đếm tính đường hơn thua
Chuối thì chát, chanh thì chua
Có yêu tôi
Quyết em chưa bao giờ
Rằng em chẳng màng đến thơ
Và anh cũng chẳng bất ngờ làm chi
Ba đồng một mớ...
Đáng gì
Chỉ dùng làm dáng mỗi khi thích đùa
Đất trời vẫn cứ nắng mưa
Mà em giờ đã khác xưa lắm rồi
Tôi ngồi ngẫm ngợi xa xôi
Buồn em thì ít, thương tôi thì nhiều
Thương tôi sao không biết điều
Sự đời thay đổi lựa chiều đổi thay
Thì thôi không biết không hay
Tôi cứ yêu như tự ngày xa xưa...

Tháng 11-2008

Không có nhận xét nào: