Tìm kiếm Blog này

Thứ Bảy, 24 tháng 9, 2011

GỞI NGƯỜI CUỐI SÔNG

"Gửi về, nhờ gió thoảng mây đưa
Một chút tình thương mến giữa trưa nắng hè!
"
Ngọc Mai C6

Em có nhớ đêm nao mình ngồi bên cửa Lở
Gió Hoàng Sa thủa ấy chửa động về
Em nhìn trăng xõa tóc nỗi lê thê
Gọi con sóng níu chân người lữ thứ

Em còn nhớ sớm nào bên cổ tự
Chùa Ông Rau đá ngủ dưới tinh sương
Triệu châu sa trên lá cỏ cành dương
Giăng nước mắt em khóc niềm ly biệt

Còn nhớ không em, gió bãi Ngang thổi miết
Trưa thủa nào tha thiết Liễu Dương ca
Mây Trường Sa chẳng tạt tới quê nhà
Em ngơ ngẩn tìm gì nơi cuối sóng

Ta độc ẩm chiều nay, tà dương ngả bóng
Em vẫn còn kia, tha thiết đợi cuối chân mây
Nhớ cuối dòng sông, thương miền nước lợ
Nhặt bâng quơ từng giọt nắng cuối chân ngày

thangCu
(ngày hai mươi chín tư năm hai ngàn mười một)


huuphupq: 
"Bãi mía nương dâu bờ tre thương quí"
Vãn chung thôi - tự thuở nảo thuở nào
Một chút tình riêng mặn, đắng biết bao!?
Dẫu xa cách vẫn kết hòa qua câu chữ.

Có xa đâu, ôi cánh chim lữ thứ
Buồn chi đâu, ta dân Mộ- Nẫu mà
Ta cứ tìm về ngồi lại dưới hàng ba
Thêm tý ớt cay xè - tô Don ngày củ
Đốt ngọn đèn mù u, đẽo năm ba trái dzụ
Nhớ bát cơm hiu canh nhạt tháng ngày qua.

Lội thời gian, trong ký ức nhạt nhòa
Gặp vị đắng canh khổ qua hay lang nấm
Bát chè hai, nghĩa tình sao mà đậm
Bánh nổ dòn, tình nghĩa vẫn thiết tha.

Không có nhận xét nào: