Tìm kiếm Blog này

Thứ Hai, 26 tháng 9, 2011

XA VẮNG ĐÔI BỜ

Xa xăm

Có một dòng sông
Mà bờ Tây xa cách bờ Đông cả nữa vòng trái đất
Nỗi nhớ dài như bất tận
Chảy miên man không nối tới hai bờ

Tự cái thủa nào bồi bồi lở lở
Mà đôi bờ xa quá nỗi thương đau
Biền biệt mưa nguồn, vời vợi ngàn lau
Mấy khúc nông sâu dò hoài không thấu đáy

Hồng áo em thơ một thời hoang dại
Bóng hoàng hôn lưu luyến một phương ngàn
Nhập nhoạng qua đêm con nước chẳng trôi ngang
Ngập ngừng bình minh ngại gì sương khói phủ

Có một dòng sông lở chừng cơn thức - ngủ
Điệu âm ba chao động cả đôi bờ
Đêm huyền hoặc không trăng buồn ủ rũ
Bốn ngàn năm khua khẽ mấy vần thơ …



thangCu
(ngày ba mốt tháng bảy năm hai ngàn mười một)

1 nhận xét:

Nguyễn Hữu Phu nói...

Một ngày chủ nhật buồn, ban trưa tôi đã điện thoại cho thằng bạn bên kia bán cầu đang lâm bệnh nặng ... Những dòng suy nghĩ khó diễn tả khi bạn đang phải đấu tranh từng ngày để giành giật sự sống. Tiếng nói bạn đã yếu hơn, thi thoảng ngắt giọng ... Bạn bè xưa lúc này chỉ biết động viên san sẽ qua email, những bài viết trên diễn đàn trường xưa MoDuc2.net và ...
Xa xôi trông khoảng trời mây
Ở phương nào ấy ôi lây lắt buồn
Trưa ngày sao sớm hoàng hôn
Nhìn hình xưa cũ gửi hồn theo mây
Bạn ơi mau hãy về đây
"Mộ Hoa" một thủa thân gầy năm xưa
Một thời chung nắng chung mưa
Một thời áo trắng ngày xưa chung trường