Tìm kiếm Blog này

Chủ Nhật, 25 tháng 9, 2011

Một thời để nhớ


Thân tặng các bạn tôi!

Mận hỏi Đào phải kể thôi!
-Nghêu ngao cho đã một đời sinh viên
Ngày đeo sách ,tối nằm rên
Cơm canh nửa chén, ánh đèn mù u
Nước hồ giành tắm như tù
Một ly trà đá gật gù mươi em.
Nhớ nhà, ngồi xuống đứng lên
Năm lần bảy lượt “hết tiền mẹ ơi”
(Ở nhà heo chửa lớn nuôi
Mẹ lo bán đổ - kịp thời con xa).
Vui buồn bạn lại cùng ta
Cà tàng xe đạp vào ra chia lòng.
Nhỡ thấy em má đỏ hồng
Thôi thì,…chịu khó đêm bồng gối mơ….




Năm thằng thuở ấy bây giờ
Sài thành ba đứa cần,chờ có ngay.
Huân,Dương ở Mộ bấy nay
Thăm nhau chỉ hỏi –Dạo này nó sao.
Ngũ tuần trời sắp dành trao
Ngày xưa còn đó, ngày nào mang theo
Ra trường lắm ước ao đèo
Đến nay chửa để quê nghèo cái chi.
Mong sao con cháu đời thi
Phần thì giống bố phần thì hơn cha !

LTK 15-07-2011



Quote Nguyên văn bởi thangCu Xem bài viết
Gần 30 năm không gặp lại nên thấy nó mờ ảo không nhận ra thôi ... Tui nói thiệt dzậy mà ông lại xỏ tui ông già ....
???
Người ấy: năm xưa vẫn còn đây
Vẫn môi duyên mỉm,vẫn thơ ngây
Vẫn hoàng hôn nhuộm đôi tà áo,
Tóc xõa bờ vai gió mơn lay.

Tôi hỏi -Tình ai vẫn ngọt ngào?
Ngập ngừng nàng đáp –bạc duyên sao:
Trúc hạ ao thu sầu lẻ bóng
Đông lạnh tràn xuân biết ai trao!

Ngài vỡ mộng tan hóa bướm vàng
Đắng tình hương phấn gởi không gian,
Mượn mấy đại dương nhờ mây gió
Nước chảy đồi hoang đỡ bẽ bàng !...

Sân trường gặp lại tưởng lòng tươi
Tuổi ngọc ngày xưa vội buông lời.
Má hồng phận bạc đang nước lặng
Mong người lượng thứ động dòng trôi!
LTK 12-07-2011

Không có nhận xét nào: